Chuong 1672: Dinh Ca Ra Tay 1
Chuong 1672: Dinh Ca Ra Tay 1Chuong 1672: Dinh Ca Ra Tay 1
Nếu Tây Tấn chịu xuất quân thì bọn hắn có thể trực tiếp di đến Toái Bắc Quan thông qua lãnh thổ Bắc Yên.
Lãnh Quỳ không khỏi kinh ngạc: "Rút dây động rừng. Tây Tấn sẽ không dễ dàng xuất binh, bọn hắn cũng phải đề phòng ánh mắt Ngụy Quốc Hồ. Xét đến cùng thì đây là cuộc chiến giữa Đại Chu và Bắc Yên, tình huống lương thảo thì như thế nào?”
"Đó chính là điều ta muốn nói." Sắc mặt Lãnh Chiêu không tốt,'Chúng ta từ Bắc Yên trở vê, lập tức đi đến huyện Thảng Sung, nhưng cha đoán xem, đợt lương thảo cuối cùng đã bán hết rồi! Vận chuyển về Tây Tấn thì bị mua hơn nửa, vận chuyển về Bắc Yên thì một hạt gạo cũng không còn! Lương thảo chúng ta đặt mua cũng bị bán giá cao!"
"Là nha đầu kia làm!" Lãnh Hoa đập bàn.
"Nha đầu nào?" Lãnh Chiêu hỏi.
Lãnh Hoa lạnh lùng nói: "Tôn nữ của Tần Thương Lan, ở biên quan chiêu mộ binh mã, quân lương gấp đôi triều đình, tiền trợ cấp gấp ba lần triều đình, lương thực đồi dào. Quân Xích Ảnh có thịt để ăn, ngay cả quân của Tần Thương Lan và Tô Mạch đi theo ăn ngon uống sướng."
Đang nói chuyện thì mùi thịt từ bên ngoài bay vào.
Quân Xích Ảnh lại bắt đầu hầm canh xương, đêm nay hắn sẽ ăn thịt nướng với củ cải.
Mấy người nuốt nước bọt.
Lãnh Chiêu nói: "Lãnh gia chúng ta khó khăn lắm mới đạt được địa vị ngày nay, không thể lại để người khác cướp đi."
Chức đại tướng quân vốn là của Tần Thương Lan, binh lực ở biên quan vốn là của Vệ gia, chỉ vì Tần Thương Lan chủ động từ chức, Vệ gia lại xảy ra chuyện, Lãnh gia lập tức được hưởng lợi quá nhiều, cảm giác tất cả đều là của mình.
Khi người khác lấy lại thì chính là cướp của bọn hắn.
Lãnh Hoa nói: "Tân Thương Lan đã cao tuổi, luôn có thời điểm lực bất tòng tâm. Điều chúng ta thật sự phải đề phòng chính là những người nhỏ kia."
Lãnh Chiêu liếc nhìn con trai lớn: "Ý con là Vệ Đình và Tô Mạch?"
Lãnh Hoa phân tích: "Những năm qua binh lực của Tô gia đã dần dần di chuyển ve phía Tây Nam, xung đột với chúng ta tạm thời không lớn. Vệ Đình là cháu trai của Vũ An Quân, nếu hắn ta vung cánh tay lên thì khó có thể đảm bảo rằng quân của Vũ An Quân và Vệ Tư sẽ không sẵn sàng hành động."
Người đàn ông trầm mặc mặc áo đen nhàn nhạt mở miệng: "Giết hắn ở kinh thành không dễ dàng, đến biên quan thì thiếu gì cơ hội?"...
Vệ Đình, Tô Tiểu Tiểu, Tân Thương Lan và Tô Mạch đang ngồi trong lều trại ăn cơm, thức ăn của họ giống như quân lính, thịt nướng với cu cải và bánh nướng.
Đang lúc ăn cơm thì Tiêu Độc Nghiệp phái người tới truyền lệnh, nói có việc gấp cần bàn.
Mấy người đặt bát đũa xuống, đi đến chỗ Tiêu Độc Nghiệp.
Lãnh Quỳ và Lãnh Hoa cũng ở đó, ngồi ở bên trái Tiêu Độc Nghiệp, ngoài ra còn có hai gương mặt mới, một người ngồi giữa Lãnh Quỳ và Lãnh Hoa, còn một người đàn ông khác mặc đồ đen đứng sau lưng hắn ta.
Tô Tiểu Tiểu chưa bao giờ nhìn thấy bọn hắn.
Vệ Đình thấp giọng giới thiệu nói: "Là Lãnh Chiêu cùng phó tướng của hắn Lãnh Tử Lăng."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Cũng họ Lãnh?"
Vệ Đình nói: "Nghe nói hắn ta là con riêng của Lãnh Chiêu, không có tên trong gia phả."
Tô Tiểu Tiểu đánh giá đối phương, đối phương cũng trùng hợp nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu, bốn mắt nhìn nhau, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy một luồng khí nguy hiểm.
Đứa con riêng này không hề đơn giản, chỉ sợ hắn ta là cao thủ lợi hại nhất của Lãnh gia.
"Ngồi đi." Tiêu Độc Nghiệp nói.
Tần Thương Lan dẫn theo đám người Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống bên phải Lương vương.