Chuong 1678: Tranh Thu Tinh Cam 2
Chuong 1678: Tranh Thu Tinh Cam 2Chuong 1678: Tranh Thu Tinh Cam 2
Trước đó Tô Tiểu Tiểu dẫn Cảnh Dịch và Phù Tô đến huyện Phong đi mua lương thảo thì cũng tiện mua khá nhiều dược liệu, còn một số cần phải mua từ nơi khác. Vì sắp sang năm mới nên người bán thuốc không muốn bán, để Tô Tiểu Tiểu đợi đến năm sau, Tô Tiểu Tiểu trả thêm tiền thì người bán thuốc lập tức đồng ý.
Trước đó nàng không biết mình sẽ đến Ủng thành, đã nói với người bán thuốc là mang hàng đến Tri Trấn.
Tính thời gian thì hôm nay sẽ đến trạm dịch cách mười dặm, nơi đó hướng Bắc là Ủng thành, hướng đông là Tri Trấn.
Vệ Đình và Tô Mạch đi cùng Tô Tiểu Tiểu để lấy hàng.
Ba người đợi ở dịch trạm khoảng nửa canh giờ thì xe ngựa chở dược liệu tới, có mười xe dược liệu, trong đó có hai xe là ma phi tán và phi sang dược đã được chế sẵn.
Tô Tiểu Tiểu kiểm tra từng món hàng một, mặc dù giá mà người bán thuốc này đưa ra cao nhưng chất lượng lại là hạng nhất, Tô Tiểu Tiểu khá hài lòng và trả nửa số tiền thuốc còn lại: "Làm phiền đưa đến doanh trại ở Ủng thành."
"Ngươi yên tâm, nhất định ta sẽ đưa đến tận nơi!"
Vì liên quan đến quân doanh nên người bán thuốc không dám lơ là.
Ba người Tô Tiểu Tiểu cũng lên xe ngựa.
Xe ngựa của bọn họ nhanh hơn xe của người bán thuốc, họ đi đằng trước, nhưng đi được một đoạn thì đổi hướng.
Tô Tiểu Tiểu vén rèm: "Đây không phải đường về quân doanh."
Vẻ mặt Vệ Đình lạnh lùng nói: "Không phải người nào đó muốn ăn thịt vịt nướng sao?"
Tô Mạch nhìn Tô Tiểu Tiểu: "Muội muốn ăn vịt nướng? Sao không nói cho ta biết?"
Đại biểu ca thể hiện mình bị tổn thương.
Tô Tiểu Tiểu bối rối: "Ta không nhớ mình có nói cái này."
Vệ Đình khit mũi: "Nàng cứ nhắc tới trong mơ."
Tô Tiểu Tiểu hắng giọng, hình như nàng đã mơ thấy rất nhiều đồ ăn.
Nàng nhìn đường phố vắng vẻ: "Sắp sang năm mới rồi, liệu có quán nào bán vịt nướng không?”
Đương nhiên là không có.
Vệ Đình sai Uý Trì Tu đi tìm khắp Ủng thành, cuối cùng tìm được một đầu bếp làm món vịt nướng của một tửu lâu nào đó.
Xe ngựa dừng lại trước cửa cửa tửu lâu đang mở hé. Ba người xuống xe ngựa, mùi vịt nướng thơm phức xộc thẳng vào mũi, Tô Tiểu Tiểu lập tức nuốt một ngụm nước bọt.
Vệ Đình dẫn hai người lên lâu, yêu câu một phòng nhìn ra đường.
Vừa ngồi chưa được bao lâu thì người phục vụ bê lên một con vịt nướng mới được ra lò.
Vịt nướng được chiên trước rồi mới ướp, sau khi thấm gia vị thì đem nướng trên lửa, mỡ trên da được nướng chín tạo thành miếng da giòn, vịt được phết mật ong ngọt và rắc mè trắng.
Mặn và ngọt, bên ngoài giòn, bên trong mềm, khi cắn vào, vị mật ong và nước thịt bùng nổ trong miệng, thơm ngon và thỏa mãn không từ nào có thể tả.
Tô Tiểu Tiểu ăn từng miếng một, tuy đã gay đi nhưng khuôn mặt vẫn tròn trịa, khi ăn thì má phồng lên, cực kỳ giống một con sóc nhỏ đang ăn một cách nghiêm túc.
Có người thiếu đòn nói: "Vịt nướng ngon hơn hạch đào phải không?”
Tô Mạch: Ra đánh một trận đi!
Tầng hai của quán trọ đối diện, một thiếu nữ mặc áo choàng hồng đẩy cửa sổ mở: "Hàn thúc, nhìn kìa! Là hai người do
Người đàn ông trung niên được gọi là Hàn thúc đi tới, nhìn theo hướng nàng ta chỉ.
Thiếu nữ nói: "Ta không nhận nhầm đúng không? Chính là người đã cùng chúng ta đoạt Tuyết Vực Thiên Ma ở Thiên Sơn! A? Người thứ ba đã thay đổi rồi."
Cảnh Dịch được thay thế bởi Tô Mạch.
Ngày hôm đó hai người mệt mỏi đi đường, trông có chút chật vật, Vệ Đình còn để râu dài, hôm nay hai người dung nhan sạch sẽ, khuôn mặt Vệ Đình như một viên ngọc quý, còn dung nhan của Tô Tiểu Tiểu thanh lệ.
Con ngươi của Hàn thúc loé lên một tia khó hiểu.