Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1677 - Chương 1684: Là Một Cô Bé Mum Mim 2

Chương 1684: Là Một Cô Bé Mum Mim 2 Chương 1684: Là Một Cô Bé Mum Mim 2Chương 1684: Là Một Cô Bé Mum Mim 2

Tần Thương Lan nói: "Lãnh tướng quân và Tô Mạch lần lượt dẫn quân tấn công cánh trái và cánh phải của quân chủ lực Bắc Yên."

Lãnh Quy hỏi: "Ngươi dự định phân chia cụ thể binh lực như thế nào?”

Tần Thương Lan nói: "Vệ Đình mang một vạn đến núi Mang, Lãnh Hoa có một vạn quân để dụ và giết chết Thác Bạt Liệt, ta dẫn hai vạn ky binh Tần gia và một vạn quân Hồng Ảnh đối đầu trực diện với quân chủ lực của Hách Liên Nghiệp, còn bốn vạn quân thì chia đều cho cánh trái và cánh phải."

Lãnh Quỳ cau mày.

Tần Thương Lan đem vẻ mặt của hắn ta thu vào mắt: "Ngươi có ý kiến?"

Lãnh Quỳ nói: "Một vạn quân đối đầu với ba vạn quân của Thác Bạt Liệt chẳng phải là quá khó sao? Ta cho rằng cũng phải cho ít nhất 2 vạn quân, chỉ cần giải quyết xong Thác Bạt Liệt thì có thể tiếp viện cho thung lũng."

Vệ Đình lạnh nhạt nói: 'Lãnh gia ngươi nếu không giết được thì để ta giết."

Lãnh Quỳ hừ lạnh một tiếng: "Người trẻ tuổi, kiêu ngạo là chuyện tốt, nhưng đây là chiến trường, huyện Giả vẫn còn người chưa sơ tán, ta không thể mạo hiểm sự an toàn của bách chúng, ta sẽ đưa một vạn quân của ta cho Lãnh Hoal"

Tiêu Độc Nghiệp cũng cảm thấy một với ba vạn là quá chênh lệch, nhất là lời nói của Lãnh Quỳ về việc không thể để dân chúng rơi vào nguy hiểm, không nói ra miệng thì không sao, giờ đã nói ra, nếu không tăng quân thì chẳng phải là không quan tâm đến sự sống chết của bách tính sao?

Hắn ta nói: "Vậy hãy làm theo kế hoạch của Lãnh tướng quân, giao cho Lãnh Hoa hai vạn quân.”

Cánh trái chỉ còn lại một vạn quân, nguy cơ quá lớn nên Tô Mạch giao năm ngàn quân cho Lãnh Quỳ.....

Sau khi ra khỏi lều của Tiêu Độc Nghiệp, Tần Thương Lan đưa Vệ Đình và Tô Mạch trở về lều của mình, bên cạnh bàn có một người mặc áo giáp đang gặm quả hạch đào.

Nhìn thấy nàng, sự sắc bén trong mắt Tần Thương Lan lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ cưng chiều thương yêu vô tận.

"Tiểu Tiểu."

Ông ấy đi tới.

Tô Tiểu Tiểu phông má: "Nói xong rồi sao?"

"Chắc chắn rồi." Tân Thương Lan xoa đầu Tô Tiểu Tiểu và ngồi xuống bên cạnh nàng.

Tô Mạch nhanh chóng ngồi vào bên còn lại cạnh Tô Tiểu Tiểu, tướng công Vệ Đình bị ép phải sang phía đối diện.

"Có giữ nguyên kế hoạch ban đầu không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Tần Thương Lan thở dài: "Lãnh gia không chịu nhường cục thịt béo Thác Bạt Liệt, cho nên Lãnh Hoa đành phải đi gặm”"

Tô Tiểu Tiểu nhét hết quả hạc vào miệng: "Thác Bạt Liệt không phải thịt mỡ, mà là một miếng thịt xông khói phơi khô. Tốt nhất là Lãnh Hoa nên nhai kỹ đi."

Được ăn cả ngã về không là rất đáng sợ, Thác Bạt Liệt đã không có đường thoát, nếu không lập công thì khi trở vê hắn ta sẽ bị Hách Liên Nghiệp xử lý.

"Bất quá, Lãnh Hoa tương đối dũng cảm." Tô Mạch khách quan nhận xét.

Hắn ta từng cùng Lãnh Hoa ra chiến trường, tuy Lãnh Hoa có chút dã tâm, nhưng hắn ta không phải là loại người hư danh, so với Lãnh Tôn thì chí ít hắn ta vẫn có chút thực lực.

Hơn nữa, lập trường của hắn ta cũng không giống Lãnh Quy hắn là chủ chiến nên nhất định sẽ toàn lực đối phó Thác Bạt Liệt.

"Lãnh hoa có hai vạn quân, chỉ cần không có chuyện gì xảy ra thì không có vấn đề lớn." Tần Thương Lan nhìn Vệ Đình,"Con có tổng cộng bao nhiêu cung thủ?”

Vệ Đình nói: Hai ngàn."

Tám nghìn người còn lại là những người lính tinh nhuệ xông pha chiến đấu.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Quân Xích Ảnh cũng có một ít cung thủ lợi hại, có thể dùng tới."

"Ừ.' Tân Thương Lan gật đầu,'Hơn hai ngàn là đủ."

Nếu nhiều hơn thì cũng không đứng được hết trên núi.

Tô Tiểu Tiểu nói thêm: "Lãnh Tiểu Lăng cũng đã vào biên giới Bắc Yên phải không? Phù Tô chắc chưa bị lộ đâu nhỉ?"
Bình Luận (0)
Comment