Chuong 1722: Sat Than Ve Tu 2
Chuong 1722: Sat Than Ve Tu 2Chuong 1722: Sat Than Ve Tu 2
"Đệ nhất định phải làm vậy?"
Trong thư phòng, Vệ Thanh ngôi trên xe lăn, vẻ mặt bình tĩnh nhìn đệ đệ của mình.
Cậu bé từ nhỏ đã luôn gây sự, không chịu chơi với hắn ta, hắn ta phải tự mình đi tìm về cuối cùng cũng trưởng thành, trở thành một nam tử hán, trụ cột cho Vệ gia bấp bênh.
"Ừ, nhị ca, ta đã quyết định." Vệ Đình nói gần từng chữ.
Vệ Thanh gật đầu: "Cũng tốt, đã đến lúc kết thúc những ngày trốn tránh, người của Vệ gia có thể quang minh chính đại còn sống."
Bọn hắn vẫn đang chờ đợi một cơ hội, và thời điểm hiện tại là vừa vặn, không quá sớm cũng không quá muộn.
Vệ Thanh cười nhìn hắn: "Cứ tiến lên, Nhị ca ủng hộ đệ, có nguy hiểm thì Nhị ca sẽ cùng đệ gánh chịu...
Vệ Đình bị thương ở biên quan nên Cảnh Tuyên Đế miễn cho hắn vào triều, tuy nhiên ngày hôm sau Vệ Đình vẫn lên triều sớm.
Hắc không mặc trang phục của quan triều đình mà là bộ áo giáp đã trải qua những trận chiến trên chiến trường, trong tay hắn còn cầm một bộ áo giáp khác.
Không ít viên quan nhận ra nó.
"Đây không phải là áo giáp của tướng quân Vệ Tư sao?"
"Đúng vậy, nghe nói năm đó nó đã bị thất lạc."
"Tướng quân Vệ Tư bị Hách Liên Nghiệp giết hại rồi vứt xác, ngay cả một mảnh áo giáp cũng không tìm lại được. Chuyện gì thế này?"
Các văn võ bá quan thi nhau xì xào bàn tán.
Sức khoẻ Tiêu Độc Nghiệp vẫn không chịu được nên ở phủ nghỉ ngơi, hôm nay hắn ta không vào triều, Tiêu Thuấn Dương và Tiêu Trọng Hoa đều có mặt ở đây.
Hai vị hoàng tử nhìn áo giáp của Vệ Tư, nhất thời không nói gì.
Người kinh hãi nhất chính là Cảnh Tuyên Đế, ông ta cao cao tại thượng ngôi trên long ÿ, quan sát toàn bộ triêu đình, ông ta là hoàng đế, nhưng khi Vệ Đình câm áo giáp của Vệ Tư tiến về phía ông ta thì ông ta cảm giác giống như Vệ Tư đang cầm áo giác đi tới.
Người khiến hoàng đế sợ nhất trong Vệ gia chính là Vệ Tư.
Vệ Tư là trò giỏi hơn thầy, võ công cao hơn Vũ An Quân, nếu không phải bị kẻ gian bày trò thì Hách Liên Nghiệp sẽ ra sao?
Quan trọng nhất là lúc đó ông ấy đang ở thời kỳ đỉnh cao, quá cườn đại và quá đáng sợ.
Khi Vệ Đình ôm bộ giáp vàng trong tay dừng lại thì một cỗ sát khí tràn ngập toàn bộ điện Kim Loan, nhất thời trong đại điện lặng ngắt như tờ.
Nhìn thấy chiến giáp giống như nhìn thấy sự trở lại của Vệ Tư.
Hô hấp của mọi người đều ngừng lại.
Các cận thần nhìn bộ giáp kia còn sợ hãi hơn khi nhìn hoàng đế, trong lòng Cảnh Tuyên Đế có chút khó chịu.
Các ngươi không sợ Tân Thương Lan như vậy đúng không? Đây chỉ là một tên Vệ tư mà thôi!
Không phải đám người đều không sợ Tân Thương Lan, mà là tác phong làm việc của Tần Thương Lan có quy luật để theo, cẩn thận một chút thì sẽ không đắc tội ông ấy, vê phần Vệ TƯ...
Đám người không khỏi nhớ đến cái đêm nổi loạn dưới triều đại của tiên đế.
Ông ấy một mình trấn thủ điện Kim Loan, lúc quân tiếp viện tới thì khắp người ông ấy toàn máu.
Trận chiến kết thúc, trên mặt đất tràn ngập đầu và xác của quân nổi dậy.
Ông ấy cầm thanh kiếm đẫm máu, trên người cũng toàn là máu, không biết là máu của chính mình hay máu của quân phản loạn.
Bầu trời vang lên tiếng sấm sét, ông ấy giống như thần chết, mặt không thay đổi đứng sừng sững trong bóng đêm tràn ngập máu me.
Cảnh tượng đó ai đã từng xem thì đều không bao giờ quên được.
Cảnh Tuyên Đế nhìn bộ giáp trước mặt ông ta, có ảo giác Vệ Tư đang nhìn thẳng vào mình, cảm giác này khiến ông ta khó chịu.
Ông ta cau và nói: "Vệ Đình, đây là chuyện gì?"