Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1717 - Chương 1724: Áp Chế Hoàng Đế 1

Chương 1724: Áp Chế Hoàng Đế 1 Chương 1724: Áp Chế Hoàng Đế 1Chương 1724: Áp Chế Hoàng Đế 1

Tiêu Trọng Hoa ngước mắt nhìn Cảnh Tuyên Đế trên long y trịnh trọng nói: "Phụ hoàng, chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ. Nếu tướng quân Vệ Tư thực sự rơi vào tay người Nam Cương thì chúng ta không thể không phòng ý đồ xấu của người Nam Cương."

Một lão tướng khinh thường nói: "Nam Cương chỉ là một mảnh đất man rợ, có thể có ý đồ xấu như nào? Có mà ta không sợ bọn hắn!"

Có lý do để khinh thường nước đó, Tây Tấn và Nguy quốc là những nước lớn, có quyền lực cao nhất, Đại Chu và Bắc Yến không phải là hai nước như vậy, vẫn cần phải nhìn mặt hai nước lớn mà sống. Còn Nam Cươn chỉ là một quốc gia nhỏ được tạo thành từ mười mấy bộ lạc mọi rợ, so sánh với nhau thì cảm giác ưu việt của Đại Chu lộ ra.

Tiêu Trọng Hoa chậm rãi nói: "Kia là Nam Cương trước đây. Nam Cương ngày nay đã thống nhất tất cả các bộ lạc và tiểu quốc ở phía Nam, là một thế lực không thể coi thường. Hơn nữa, Nam Cương được bao bọc bởi núi, có tài nguyên thiên nhiên. Địa hình dễ phòng thủ nhưng khó tấn công là địa điểm tốt để nuôi quân, nếu như Nam Cương có dã tâm thì hậu quả khó lường!"

Thừa tướng Hồng Lô vẫn im lặng, nhưng lông mày lại nhíu lại.

Cảnh Tuyên Đế nhận thấy ông ta có vẻ kỳ lạ: "Thừa tướng Hồng Lô, ngươi có gì cần khởi bẩm?"

Thừa tướng Hồng Lô phụ trách quan hệ ngoại giao với các quốc gia, phần lớn các báo cáo mà thừa tướng Hồng Lô báo cáo đều liên quan đến tin tức từ các quốc gia khác.

Cảnh Tuyên Đế vốn cho rằng là tin tức Bắc Yên tới cầu hoà, nhưng không biết rằng lại là Nam Cương.

Mặt Cảnh Tuyên Đế sam lại: "Ngươi nói cái gì? Cầu thân?”

Thừa tướng Hồng Lô nói: "Đúng vậy, Nam Cương Vương cầu gả một công chúa Đại Chu cho nhi tử ông ta."

Vị lão tướng kia lại mở miệng: "Hừ, ta nghĩ Nam Dương Vương đang nằm mơ. công chúa cao quý của Đại Chu ta sao có thể ga cho một vùng đất man ro được?"

Thừa tướng Hồng Lô thừa biết không có cơ hội, cũng không có ý định nói ra trên triều, chỉ muốn đưa lên một tờ tấu chương để thông báo roi chờ Cảnh Tuyên Đế từ chối.

Là do hôm nay Vệ Đình đề cập tới việc tướng quân Vệ Tư có thể đang ở Nam Cương, nên ông ta mới do dự có nhắc đến chuyện này hay không.

Cảnh Tuyên Đế là không thể nào đồng ý gả nữ nhi của mình đến một nơi quỷ quái như vậy, nữ nhi của đại thần cũng không được, nếu có tin công chúa Đại Chu gả cho một vùng đất man rợ thì sợ là sẽ trở thành trò cười của các nước khác.

Cảnh Tuyên Đế không để ý đến lời cầu thân của Nam Cương, điều khiến ông ta đau đầu là chuyến đi về phía nam của Vệ Đình để tìm cha. Vệ Đình nói: "Hôm qua bệ hạ hỏi thần lập được đại công thì muốn phong thưởng cho thần, hỏi thân muốn gì, thân không muốn gì cả, thân chỉ cầu có thể đi tìm phụ thân."

Cảnh Tuyên Đế giật giật khóe miệng: Hôm qua ngươi nói không câu gì khác!

Vệ Đình vừa mới lập công ở biên quan, lúc này đề nghị đi tìm phụ thân, trước mặt tất cả văn võ bá quan, Cảnh Tuyên Đế còn có thể không đáp ứng sao? Ông ta vẫn cần cái danh ông vua sáng suốt.

Cảnh Tuyên Đế nói: "Nhưng vết thương của ngươi còn chưa lành..."

Vệ Đình nghiêm túc nói: "Thần nóng lòng muốn tìm cha, vết thương nhỏ này có là gì?"

Triều thân nhao nhao gật đầu, sao có thể không cảm động với lòng hiếu thảo này được?

"Bệ hạ, hãy để Vệ Đình tìm tướng quân Vệ Tư."

"Chúng thần khẩn cầu tướng quân Vệ Tư trở lại triều đình!"

"Chúng thần khẩn cầu tướng quân Vệ Tư trở lại triều đình!"

Cán quan văn quan võ cả triều đều thay mặt Vệ Đình và Vệ Tư yêu cầu, Cảnh Tuyên Đế không thể đối nghịch với văn võ cả triều nên không còn cách nào khác đành phải đáp ứng. ...
Bình Luận (0)
Comment