Chuong 1735: Than The 3
Chuong 1735: Than The 3Chuong 1735: Than The 3
Xa hơn nữa là biên giới Nam Cương, trời đã khuya, không thể đến chỗ thông quan, bọn họ chỉ đành tìm một quán trọ tốt trong thị trấn ngủ qua đêm.
Tô Tiểu Tiểu và ba đứa nhỏ ở chung phòng, Lý Uyển ở chung phòng với Vệ Hi Nguyệt và Mị Cơ, Vệ Đình, Vệ Thanh cùng một phòng, còn Úy Trì Tu và những người khác phải thay nhau trực đêm nên chỉ có một phòng riêng .
Tô Tiểu Tiểu không quan tâm Tiêu Thuấn Dương và những hộ vệ của hắn ta ở như nào.
Ba đứa trẻ đang chạy lên chạy xuống hành lang tầng hai.
"Đại Phủ đến bắt ta đi ya!"
"Đúng, đúng! Đại Hổ mau đến bắt bọn ta đi al"
Đại Hổ truy đuổi hai đứa em trai ngang ngược dám thách thức quyền lực của đại ca và quyết định bắt hai đứa trả bằng máu.
Tiêu Thuấn Dương đang định đi vào phòng, trong nháy mắt dường như hắn ta nhìn thấy Lý Uyển đang tiến vào phòng của Gia Cát Thanh.
Vệ Đình lúc này đang đàm phán với chủ quán ở sảnh, nàng ấy một mình vào phòng Vệ Thanh làm gì?
Mối quan hệ của nàng ấy với Vệ Thanh là gì chứ?
Tiêu Thuấn Dương cảm thấy có gì đó kỳ lạ nên đi tới nhìn xem.
Lúc này.
Hô!
Một đứa trẻ lao tới trước mặt và dẫm lên chân của hắn ta.
Hắn ta đau chết đi được, cau mày thu chân lại.
Hol
Một đứa khác lao tới và dam lên chân còn lại của hắn ta.
Tuy thằng bé chỉ mới ba tuổi nhưng bị nó giam lên chân cũng đau lắm chứ!
Cho đến khi đứa thứ ba lao tới, hắn ta dứt khoát lùi lại hai bước rộng.
Quả nhiên là thằng bé không giãm phải hắn ta.
Nhưng ai có thể ngờ rằng hai thằng bé vừa nay lại quay lại và dẫm lên hắn ta lần nữa...
Tiêu Thuấn Dương: Mấy đứa cố ý đúng không?
Nhưng kỳ lạ ở chỗ đi nhiều ngày như vậy nên ai cũng cảm thấy mệt mỏi, chỉ có ba cậu nhóc này là càng ngày càng hoạt bát hơn cả lúc chưa đi, hắn ta chưa bao giờ thấy bọn nhỏ mệt mỏi, rốt cuộc là ăn gì mà lớn thế? Tiểu Thuan Dương không khỏi nhìn thêm vài lần nữa, đột nhiên nhớ ra chuyện, đi về phía phòng của Vệ Thanh.
Tuy nhiên, khi anh mở cửa phòng Vệ Thanh thì chỉ thấy Vệ Thanh đang ngồi một mình ở trong phòng.
Vệ Thanh nhàn nhạt nhìn hắn ta: "Duệ Vương điện hạ, có chuyện gì sao?"
Tiêu Thuấn Dương đang định mở miệng thì bên kia Tô Tiểu Tiểu nắm cánh tay Lý Uyển nói: "Nhị tẩu, cũng may tỷ biết chỗ mual"
Tiêu Thuấn Dương chặn hai người lại, nghi hoặc hỏi: "Các ngươi... mới từ bên ngoài về à?”
Tô Tiểu Tiểu lắc lắc túi giấy bốc khói trong tay: "Ừ, đi sang bên kia mua mấy miếng bánh gạo.
Tiêu Thuấn Dương liếc nhìn Lý Uyển và Vệ Thanh rồi quay về phòng mà không nói thêm câu nào.
Lý Uyển âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tô Tiểu Tiểu hơi nheo mắt lại, hắn ta thực sự là tên rắc rối, khó lừa hơn so với Tiêu Độc Nghiệp, vì vậy phải tìm cơ hội để thoát khỏi hắn ta.
Tô Tiểu Tiểu gọi Vệ Đình tỉnh dậy, cả hai cùng đi đến phòng của Vệ Thanh.
Nàng bày tỏ suy nghĩ của mình.
Vệ Thanh cũng muốn thoát khỏi Tiêu Thuấn Dương từ lâu, hắn ta cản trở Vệ Thanh ôm vợ con của mình, đi cùng đường mà chỉ có thể đứng nhìn mà không thể ôm được, thật là bực bội.
Tuy nhiên, việc loại bỏ Tiêu Thuấn Dương ở Đại Chu là không khôn ngoan, Tiêu Thuấn Dương mang theo văn kiện chính thức của Hoàng đế Cảnh Tuyên, chỉ cần truyền lệnh xuống thì phía biên giới sẽ ngăn chặn và điều tra nghiêm ngặt nhóm của họ.
Nhưng một khi tiến vào Nam Cương, họ sẽ nằm ngoài phạm vi ảnh hưởng của hoàng tộc.
Ánh mắt Vệ Thanh lạnh lùng, nói: "Ngày mai ta sẽ loại bỏ tên phiền phức này!"