Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1759 - Chuong 1766: Quen Biet Nhau 3

Chuong 1766: Quen Biet Nhau 3 Chuong 1766: Quen Biet Nhau 3Chuong 1766: Quen Biet Nhau 3

Trong giây lát không biết giới thiệu thế nào với Trình Tang.

Bọn hạ nhân cũng không dám hé răng nửa lời.

Ai cũng biết năm đó, cái thai chết lưu là điêu cấm ky của đại phu nhân, còn càng không được nhắc tới hơn cả mẫu nữ Trình Liên, nếu nói ra chuyện này, chắc chắn bệnh điên của đại phu nhân sẽ phát tác, thậm chí còn đến mức ngất xỉu.

Nhìn thấy thế, Trình Thanh Tuyết đột nhiên nhận ra cơ hội của mình đã tới rồi.

Chỉ cần kích thích đại nương, hai kẻ dối trá này sẽ phải chết!

Trình Thanh Tuyết lập tức nói: "Bọn họ là đám lừa đảo!"

Vừa nói, nàng ta vừa chỉ vào Tô Tiểu Tiểu: "Chính là nàng ta, nói dối là ngoại tôn nữ của người, nói lúc đó nữ nhi của người không chết, còn thành thân với người khác có con ở bên ngoài."

Tạ Vân Hạc quát một tiếng chói tai: "Con câm miệng!"

Trình Thanh Tuyết sợ hết hồn, cha nàng ta chưa bao giờ hung dữ với nàng ta như vậy.

Lông mi Trình Liên run ray, siết chặt ống tay áo, quay sang nói với Trình Thanh Tuyết: "Con đang nói bậy bạ gì đó? Còn không mau câm miệng cho tai"

Trình Thanh Tuyết vô cùng oan ức: "Con nói thật mài! Họ là những kẻ lừa đảo! Nữ nhi của đại nương đã chết sớm rồi! Bọn họ từ đâu tới-"

Vừa mới nói được nửa câu, nàng ta đã khựng lại.

Bởi vì nàng ta nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu đang đi về phía Trình Tang.

Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm xuống trước mặt Trình Tư, ngẩng mặt lên một cái, ngước mắt nhìn Trình Tang: "Ngoại tổ mẫu."

Trình Tang đang chuẩn bị phát điên bỗng nhiên trở nên ngây dại.

Tô Tiểu Tiểu tháo chiếc vòng trên cổ tay mình ra: "Ngoại tổ mẫu, người còn nhớ chiếc vòng này không? Người đã tặng cho mẫu thân con ấy?"

Trình Tang cầm lấy chiếc vòng tay, điên điên khùng khùng lẩm bẩm: "Tặng cho Vi Vĩ..."

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Hóa ra nương con tên là Vi Vi, thật là một cái tên rất hay."

"Vị Ví... Vi Vi... Vi Vi đâu?" Ánh mắt Trình Tang chuyển từ chiếc vòng tay sang gương mặt Tô Tiểu Tiểu.

Tâm tình của bà ấy bắt đầu kích động.

"Vi Vi đâu? Vi Vị đâu?”

"Vi Vi... "Vi VI...

Bà ấy bắt đầu nhìn xung quanh, lo lắng đến mức viên mắt đã đỏ ửng.

"Vi Vi... Vi Vi... Ví Vị đi đâu rồi?"

Ngực bà ấy phập phồng dữ dội, nước mắt rơi xuống từng hạt từng hạt.

Sự tuyệt vọng không thể tìm được hài tử khiến bà ấy sụp đổ trong khoảnh khắc.

Bà ấy bắt đầu gào rít, la hét, lòng đau như cắt mà gọi tên nữ nhi.

Tạ Vân Hạc đi tới an ủi bà ấy, nhưng bà ấy lại đẩy ông ta ra.

Cảm xúc của bà ấy đã hoàn toàn mất kiểm soát, ngay cả Tạ Vân Hạc cũng không có biện pháp nào.

Trình Thanh Tuyết sợ hãi, vội vàng trốn sau lưng Trình Liên.

Tô Tiểu Tiểu đột nhiên nắm lấy tay bà ấy: "Nương!"

Trình Tang ngẩn người.

Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nhìn bà ấy, khẽ gọi: "Nương, con ở đây."

Trình Tang nhìn Tô Tiểu Tiểu với đôi mắt đẫm lệ: "Vi Vi?"

Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Đúng vậy, con là Vi Vi, người xem, đây là chiếc vòng tay người đã tặng cho con, người còn nhớ không?”

Trình Tang vẫn nhớ kỹ chiếc vòng tay này.

Bà ấy khổ sở nghẹn ngào hỏi: "Ngươi thật sự là Vi Vi sao?”

Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng dùng khăn tay lau nước mắt cho bà ấy: "Là con."

Nàng vậy mà lại trấn an được đại phu nhân phát bệnh, tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc.

Tô Tiểu Tiểu và Mi Cơ mới đến, cũng không biết rõ bệnh tình của đại phu nhân nghiêm trọng đến mức nào, nhưng Tạ Vân Hạc, Trình Liên và tất cả những hạ nhân đã chăm sóc bà ấy thì hiểu rất rõ.

Một khi bệnh điên của bà ấy phát tác, cả viện sẽ gặp hoạ, phải trói bà ấy bằng dây thừng mới không làm người khác bị thương và làm tổn thương chính bà ấy.

Nhất là khi nói đến đứa bé đã qua đời kia...
Bình Luận (0)
Comment