Chương 1789: Vả Mặt Bạch Liên Hoa 1
Chương 1789: Vả Mặt Bạch Liên Hoa 1Chương 1789: Vả Mặt Bạch Liên Hoa 1
Lúc này, trong lòng Trình Thanh Tuyết mới dễ chịu một chút: "Không sai, tỷ tỷ đã sắp xếp mọi thứ xong xuôi rồi, con nhất định sẽ lên làm Thánh Nữ!”
Trình Tang ngủ sớm, nên dậy cũng sớm.
Bà ấy mở mắt ra, lập tức nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu nằm ở bên cạnh bản thân, bộ dạng lúc ngủ vừa ngây thơ vừa đáng yêu.
Trong lòng bà ấy đột nhiên dâng lên một niêm vui sướng vô hạn, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Mi Cơ ngủ một bên khác cạnh Tô Tiểu Tiểu.
Trình Tang lay nàng ta dậy, nhỏ giọng nói: "Tiểu điểu tinh, tiểu điểu tinh!"
Mi Cơ mơ mơ màng màng mở mắt ra: "Làm gì vậy?"
Đôi mắt của Trình Tang lấp lánh đầy sao: "Ngươi xem Vi Vi kìa, con bé ngủ thật ngon!"
Mi Cơ: "...
Trình Tang khoe khoang nữ nhi, thành công bóp chết toàn bộ sâu ngủ trong người Mi Cơ.
Mi Cơ hối hận, nếu sớm biết Trình Tang si ngốc như vậy, tối hôm qua nàng ta sẽ không nằm chen chúc ba người như vậy, nàng ta qua bên chỗ Trình Tang ngủ một mình chẳng lẽ không tốt sao.
Cơm sáng là do đầu bếp nữ trong viện làm.
Từ khi Tô Tiểu Tiểu vào ở trong sân, công việc của đầu bếp nữ sắp bị đoạt hết cả rồi. Nếu còn tiếp tục như vây, đầu bếp nữ lo lắng mình sẽ thất nghiệp mất. Cho nên dốc hết tâm tư làm một bữa sáng thật phong phú.
Bây giờ, khẩu vị của Trình Tang đã khá hơn rất nhiều, cũng chịu ngoan ngoãn ăn cơm, sắc mặt cũng trở nên hồng hào không ít.
Tô Tiểu Tiểu cũng không sốt ruột điều trị thân thể của bà ấy bằng thuốc thang. Bà ấy ăn uống không quy luật mấy năm trời, người gây như củi, dạ dày cũng không tốt, không thể chịu nổi dược liệu quá mạnh.
Phải dùng thực phẩm bồi dưỡng dạ dày trước đã.
Tô Tiểu Tiểu múc một chén cháo cho Trình Tang, gấp hết thịt mà Trình Tang lén lút giấu ở dưới màn thầu ra: "Buổi sáng không thể ăn quá nhiều dầu mỡ."
Trình Tang thẹn thùng, như một đứa trẻ bị người lớn bắt gặp đang làm sai việc gì đó.
Tô Tiểu Tiểu nói đến chính sự: "Nương, hôm nay con vẫn phải đi ra ngoài một chuyến, buổi tối con sẽ lập tức trở vê."
Trình Tang vừa nghe nữ nhi lại phải đi ra ngoài, trong lòng vạn phần không nỡ. Nhưng mà bởi vì hôm qua Tô Tiểu Tiểu bình an trở về, cho nên bà ấy cũng không sợ hãi lại không tìm thấy nữ nhi như lúc trước nữa.
"Được.
Bà ấy gật đầu đồng ý.
Tô Tiểu Tiểu lại nói: "Lát nữa con sẽ sắp xếp một người âm thâm bảo hộ nương, nương nhìn thấy hắn ta thì đừng sợ, cũng đừng lộ ra bên ngoài."
"Không sợ hãi, không la lên." Trình Tang đếm đếm đầu ngón tay, ghi nhớ lời nữ nhi dặn dò.
Từ trước đến giờ, bất kể là làm việc gì, Tô Tiểu Tiểu đều sẽ chuẩn bị kỹ càng.
Tô Tiểu Tiểu không xác định được đến tột cùng thì Vân Hạc và Trình Liên có mấy phần từ bi đối với Trình Tang. Hay là tất cả những gì họ làm đều là vì muốn có được lệnh bài gia chủ, bây giờ lệnh bài gia chủ đã nằm trong tay của nàng, nàng không thể không đề phòng trước hai người có khả năng sẽ chó cùng rứt giậu*.
*Chó cùng rứt giậu: bị đồn vào bước đường cùng nên phải liều lĩnh để thoát thân.
Tốt nhất là chỉ do nàng lo lắng quá.
Nếu không thì phải phòng tai nạn lúc chưa xảy ra.
Không bao lâu, Ngũ Hổ dẫn một nam nhân mặc đồ đen, đầu đội một cái nón có màn che màu đen đi đến sân.
Nam nhân ôm trường kiếm, một tay đè nón, ở ngoài cửa sổ tạo hình khốc soái cuồng bá: "Phàm nhân phương nào triệu hoán thần quân? Ngô nãi..."
Trình Tang nhìn người nào đó một thân đen từ đầu đến chân, con ngươi sáng ngời, gọi một cái tên rất có sức gợi hình: "Tiểu Hắc!"
Uất Trì Tu: "... !I"
Để Uất Trì Tu ở lại, Tô Tiểu Tiểu và Mi Cơ đi ra phủ.