Chương 1791: Vả Mặt Bạch Liên Hoa 3
Chương 1791: Vả Mặt Bạch Liên Hoa 3Chương 1791: Vả Mặt Bạch Liên Hoa 3
Doãn Tiểu Điệp, Nhạc Thanh Hoan, Cơ Nhu Thục đến từ ba đại gia tộc còn lại đứng bên cạnh cách đó không xa.
Ba người bọn họ lạnh lùng nhìn Trình Thanh Tuyết được mọi người tung hô nịnh nọt, không có chút ý định sẽ qua đó nịnh bợ nàng ta.
“Doãn muội muội, nghe nói hôm qua muội đã tới đây đăng ký rồi, sao hôm nay còn tới đây nữa vậy?”
Người hỏi chuyện chính là Nhạc Thanh Hoan.
Hôm qua nàng ấy và Cơ Nhu Thục không có tới.
Doãn Tiểu Điệp hai tay ôm ngực: "Ta tới chờ một người."
Nhạc Thanh Hoan vui cười, mang theo một chút trào phúng: "Luc này Doãn gia các muội sẽ tiến cử không ít người đến đây đúng chứ?"
Doãn Tiểu Điệp lạnh lùng nói: "Ai nói vậy, không có đề cử ai cả! Không đúng, nếu tỷ ấy tới, thì tính một cái."
Nhạc Thanh Hoan hiếu kỳ hỏi: "Là người nào quý giá như vậy, thế mà phiên muội đứng chỗ này chờ được tiến cử?"
Doãn Tiểu Điệp không muốn nói chuyện với nàng ấy.
Mặc dù hai nhà bọn họ đang bàn tính chuyện hôn nhân cho Nhạc Thanh Hoan và ca ca của cô bé, nhưng cô bé không muốn Nhạc Thanh Hoan làm tẩu tẩu của cô bé chút nào.
Cô bé nhón chân nhìn đường phố tấp nập xe ngựa: 'Hay là không đến..."
Trình Liên thấy nữ nhi của mình được mọi người vây quanh nịnh nọt, trên mặt đầy ý cười, yên lòng, định rời khỏi đây.
Nhưng vào lúc này, một chiếc xe ngựa không quá thu hút dựng lại bên ngoài Thánh Nữ điện.
Xe ngựa thật sự quá nhiều, vốn dĩ Trình Liên cũng không để ý lắm.
Nhưng người trên xe ngựa vừa lộ mặt, lập tức khiến cho mọi người xôn xao huyên náo.
Ngay cả Doãn Tiểu Điệp cũng phất tay hô: "Bên này bên này!"
Nhạc Thanh Hoan thuận thế nhìn theo, khó hiểu hỏi: "Nàng chính là người mà muội đang đợi à? Bộ dáng trông cũng bình thường thôi.'
Doãn Tiểu Điệp bừa bãi hỏi: "Ngươi biết tỷ ấy là ai không?"
Nhạc Thanh Hoan: “Ai?”
Doãn Tiểu Điệp chắp hai tay sau lưng, bắt chước tư thế của gia gia nhà mình, nhướng mày giới thiệu: "Cháu gái ngoại của Trình Tang, thiên kim tiểu thư chân chính của Trình gia!"
Giọng nói của cô bé cũng không nhỏ. Những người xung quanh đều nghe thấy được, lập tức nhìn theo hướng mà Doãn Tiểu Điệp đang nhìn.
Tô Tiểu Tiểu vẫn dịch dung như cũ, tướng mạo thường thường, không diễm lệ bằng nha hoàn Mi Cơ.
Mặc dù vậy nhưng khí chất trong từng cái giơ tay nhấc chân của nàng làm mọi người trong lúc nhất thời thực sự không thể rời mắt được.
Một thiên kim tiểu thư quen biết với Trình Thanh Tuyết kéo tay áo của nàng ta: "Thanh Tuyết, những lời đồn bên ngoài kia đều là thật sao? Đích tiểu thư của Trình gia đã trở lại rồi?"
Người nói vô tình, người nghe có ý.
Một câu đích tiểu thư, giống như một cái tát hung hăng đánh vào mặt của Trình Thanh Tuyết.
Trình Thanh Tuyết và Trình Thanh Dao làm người thừa kế của Trình gia nhiều năm như vậy, sớm đã có thân phận như con vợ cả vậy.
Nhưng Tô Tiểu Tiểu xuất hiện, chẳng khác nào khắc lên đầu nàng ta ba chữ con vợ lẽ cả.
Nụ cười trên mặt Trình Thanh Tuyết lập tức biến mất, sắc mặt nàng ta trâm xuống.
Nàng ta xoay người nhìn vê phía hai người Tô Tiểu Tiểu đang đi tới bên này, không vui hỏi: "Hai người các ngươi đến đây làm gì?"
Doãn Tiểu Điệp chín tuổi dứt khoát đi tới: "Tỷ ấy tới tranh cử Thánh Nữ nha!"
Trình Thanh Tuyết tức giận hỏi: "Nàng ta có tư cách gì để tranh cử Thánh Nữ chứ?"
Doãn Tiểu Điệp không khách sáo, đáp trả: "Ngươi là Trình gia thứ nữ, ngươi có thể tới, chẳng lẽ thân là đích nữ như tỷ ấy lại không có tư cách hơn ngươi ư?"
Trình Thanh Tuyết bị Doãn Tiểu Điệp nói đến nghẹn họng.
Thứ nữ hay không thứ nữ, cũng chỉ có Doãn Tiểu Điệp mới dám nói thẳng ra như vậy.