Chuong 1793: Uy Phong Cua Gia Chu 1
Chuong 1793: Uy Phong Cua Gia Chu 1Chuong 1793: Uy Phong Cua Gia Chu 1
Nhưng nhìn thấy chữ Trình uy vũ khí phách trên lệnh bài kia, Doãn Tiểu Điệp tin.
Không ai dám làm giả lệnh bài gia chủ để lừa gạt Thánh Nữ Điện cả, cái này thuộc về gian lận, sẽ bị xử tử.
Sống chín năm, lần đầu tiên Doãn Tiểu Điệp kinh ngạc đến nỗi nói lắp: “Không, không cần... Trực tiếp đi vào là được.”
Tô Tiểu Tiểu nhìn Trình Thanh Tuyết đang ở xếp hàng, cười cười: “Ta đi trước đây, ngươi từ từ xếp hàng nhé ”
Đồng tử của Trình Thanh Tuyết co lại, một câu cũng không nói nên lời.
Ngược lại Doãn Tiểu Điệp lấy lại tinh thân, ra sức lan tỏa quan uy của tiểu gia chủ:"Nè! Ta không gọi là nhóc conl"
Tô Tiểu Tiểu nhìn cô bé, buồn cười : "Ngày hôm qua ngươi còn nói ngươi tên là Doãn Lăng, nhưng ngươi rõ ràng tên là Doãn Tiểu Điệp."
Doãn Tiểu Điệp đúng lý hợp tình mà nói: "Doãn Lăng... là tên khi hành tẩu trên giang hồ!"
Sao đứa nhỏ này lại dễ thương như vậy chứ, Tô Tiểu Tiểu càng buồn cười: "Tám tuổi đã muốn tưởng hành tẩu giang hồ, có phải là ngươi xem tiểu thuyết quá nhiều?"
Đúng là nhìn cả sọt Doãn Tiểu Điệp: "..."
Đứa nhỏ tám tuổi khác còn không biết được mấy chữ, nhưng Doãn Tiểu Điệp từ nhỏ đã thông minh, ba tuổi đã thuộc lòng thiên tự văn, sau một năm so với một năm tiến bộ thần tốc, nói một câu tiểu thần đồng cũng không quá đáng.
Cho nên, lúc tám tuổi người khác còn đang chơi bùn, thì tám tuổi cô bé sớm đã duyệt khắp quần thư, bao gồm không ít cẩu huyết thoại bản.
"Chín tuổi!" Doãn Tiểu Điệp sửa đúng.
Chỉ kém hai ngày.
Cô bé âm thầm cắn răng.
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ hai bên má của cô bé.
Doãn Tiểu Điệp hung hăng mà lui về phía sau một bước: "Ta nói rồi, nếu ngươi còn đụng vào ta, ta sẽ lập tức chém rớt tay của ngươi!"
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Chém rớt tay của ta, vậy thì ngươi sẽ thiếu đi một người để đối phó Trình Thanh Tuyết nha."
Doãn Tiểu Điệp bị điểm trúng tử huyệt.
Thật ra một mình Trình Thanh Tuyết cũng không đáng sợ, đáng sợ là Trình Thánh Nữ và Trình gia sau lưng Thanh Tuyết. Nếu Trình gia nội chiến, vậy thì đúng là chuyện tốt đối với Doãn gia.
Doãn Tiểu Điệp là một tiểu cô nương có lòng dạ lại còn đa mưu túc trí.
Cô bé nhìn Tô Tiểu Tiểu, bình phục cảm xúc nói: "Vậy được rồi, lưu lại tay của ngươi trước đất"
Dứt lời, đôi tay chắp sau người, cũng không quay đầu lại mà rời khỏi.
"Thật muốn véo cô bé đó đi mất." Mị Cơ nói.
Đứa trẻ quá ngoan thì chọc không vui, sợ véo đau bọn họ, còn loại ớt cay nhỏ này, véo làm cô bé khóc, nghĩ đến thôi là hưng phấn.
Tô Tiểu Tiểu: Ngươi rốt cuộc có đam mê kỳ quái gì vậy?
Có lệnh bài gia chủ, Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng đi vào Thánh Nữ điện.
Mi Cơ bị ngăn ở bên ngoài, đây là quy củ, không được mang nha hoàn tham gia tuyển chọn.
"Thanh Tuyết, lệnh bài trong tay nàng ta vừa nấy thật sự là lệnh bài gia chủ của Trình gia các ngươi sao?"
"Đúng vậy, Thanh Tuyết, không phải là lệnh bài gia chủ của Trình gia các ngươi đã thất lạc rồi sao? Có thể là giả hay không?”
"Nhất định là giả nhỉ, Thanh Tuyết cũng chưa bắt được lệnh bài gia chủ, sao nàng có thể bắt được?"
"Đúng vậy, Trình Tang điên rồi, lệnh bài gia chủ đã sớm bị Trình Tang làm mất..."
“Một đám người vô tri!”
Doãn Tiểu Điệp hất cằm dừng lại bên cạnh mấy người: "Các ngươi không có kiến thức, Thánh Nữ Điện cũng không có kiến thức sao? Ngay cả một tấm lệnh bài cũng phân biệt không được, Thánh Nữ điện cũng không can tiếp tục làm nữal"
Đệ nhất độc miệng Nam Cương... Doãn tiểu thất!