Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1790 - Chuong 1797: Ha Gian 1

Chuong 1797: Ha Gian 1 Chuong 1797: Ha Gian 1Chuong 1797: Ha Gian 1

“Ô?” Doãn lão thái gia vuốt chòm râu bạc của mình: “Nàng mới đến Trình gia mấy ngày, vậy mà có thể lấy được lệnh bài mà Tạ Vân Hạc vẫn luôn tìm đủ mọi cách suốt ba mươi năm cũng chưa tìm thấy? Con xác định con không nhìn lầm sao?”

Doãn Tiểu Điệp không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: “Ta có thể nhìn lâm, nhưng Thánh Nữ điện sẽ không lầm, tổ phụ có thể phái người đến Thánh Nữ điện tra hỏi.”

Doãn lão thái gia tươi cười hoà ái: “Không cần, tổ phụ tin con. Người này đã có thể có được đến lệnh bài gia chủ, hẳn là thủ đoạn không tầm thường. Tiểu Điệp, con cũng không nên thiếu cảnh giác.”

Doãn Tiểu Điệp tự tin tràn đầy mà nói: “Tổ phụ yên tâm, con nhất định sẽ hết sức cảnh giác! Con có dự cảm, thánh tuyển lần này sẽ vô cùng thú vị”

Sau khi Doãn Tiểu Điệp rời đi, một nam tử trung niên đi ra từ bên cạnh.

"Cha."

Doãn lão thái gia thu hồi sự hiên lành và sủng ái khi đối đãi Doãn Tiểu Điệp, uy nghiêm nhìn về phía nhi tử của mình.

"Chuyện mà ta bảo ngươi điều tra, ngươi điều tra đến đâu rồi?"

Doãn Sung Sơn nói: "Nhi tử đã điều tra rõ ràng, tiểu nha đầu nhận họ hàng với Trình gia tên là Hà Ngọc Oánh, hộ tịch ở trấn Vân Thủy, mẹ đẻ của nàng đúng thật là được nhận nuôi từ bên ngoài. Ước chừng hai năm trước, trấn Vân Thủy gặp dịch bệnh, người trong nhà nàng toàn bộ chết sạch, chỉ còn lại một mình nàng."

Doãn lão thái gia cũng không ngoài ý muốn: "Có thể tới Trình gia nhận thân, thân phận chắc chắn sẽ không để xuất hiện sơ hở."

Vậy người còn bảo con đi điều tra... Doãn Sung Sơn u oán liếc nhìn lão gia tử một cái.

"Cha, mới vừa rồi, những gì Tiểu Điệp nói ta ở bên ngoài đều nghe được, nha đầu kia sẽ không phải là cháu gái ngoại của Trình Tang đấy chứ? Không phải nói bé gái năm đó là tử thai sao, hay là có ai giở thủ đoạn gì đó, biến sống thai thành tử thai để chôn?"

Doãn lão thái gia nói: "Chuyện này không quan trọng, là cháu gái ngoại của Trình Tang kế thừa Trình gia, hay là con gái của Trình Liên kế thừa Trình gia, đối với Doãn gia chúng ta mà nói, đều giống nhau. Thứ khiến ta chân chính tò mò là, cuối cùng thì mấy năm nay Trình Tang có phải là đang giả ngây giả dại hay không không?”

Trình gia.

Từ sau khi Trình Tang nặng nề nói ra câu "đã lâu không gặp" kia, Tạ Vân Hạc và chủ tớ Trình Liên đều đồng thời ngơ ngẩn, thậm chí có thể nói hai người sau đều ngớ ngẩn luôn rồi.

Rõ ràng là hôm qua bọn họ mới vừa gặp nhau, đâu ra mà đã lâu không gặp? Trừ phi...

Người này không phải là Trình đại phu nhân điên điên khùng khùng, mặc người ta cầm tù kia, mà là Trình đại tiểu thư dậm chân một cái là có thể làm cả Trình gia run rẩy!

Lúc Trình đại tiểu thư tỉnh táo, đã cách hơn ba mươi năm, quả thật gánh vác được một câu đã lâu không gặp kia.

Thân mình của Trình Liên lung lay.

Tạ Vân Hạc cố gắng duy trì bình tĩnh, nhưng ánh mắt của ông ta đã biểu lộ sự khiếp sợ của mình.

"Phu nhân...

"Đừng gọi ta là phu nhân.”

"Tỷ tỷ"

"Ngươi cũng đừng gọi ta là tỷ tỷ."

Trình Tang không chút khách khí.

Trình Liên nghẹn họng.

Bà ta cẩn thận quan sát Trình Tang.

Ánh mắt của Trình Tang vô cùng sắc bén, như một thanh kiếm vừa mới ra khỏi vỏ, khiến người ta không rét mà run.

Bà ấy bình tĩnh đi xuống bậc thang.

"Xem ra ta bị bệnh lâu lắm, làm cho hạ nhân trong viện càng trở nên không quy củ, nhìn thấy gia chủ cũng không biết hành lễ, năm xưa A Tệ cùng Toàn thúc ở đây, cũng không có nhiều hạ nhân không hiểu quy củ như vậy."
Bình Luận (0)
Comment