Chương 1807: Thức Tỉnh 1
Chương 1807: Thức Tỉnh 1Chương 1807: Thức Tỉnh 1
Nhưng dù sao thì cuộc tuyển cử vào điện ngày mai cũng sẽ xuất hiện.
"Không có gì đáng ngại." Lư Trường Sứ nói.
Lư Trường Sứ bình tĩnh nói: "Vậy là tốt rồi, cuộc tuyển cử vào điện của ngày mai rất quan trọng, nếu như Thánh Nữ vắng mặt thì sẽ không được tốt lắm. Ngươi đi quét dọn Quỳnh Hoa điện đi, ta còn có việc đi trước."
"Cơ trưởng lão đi thong thả."
Lư Trường Sứ khẽ cúi đầu, đợi Cơ trưởng lão đi xa mới thu lại vẻ mặt cung kính, đứng thẳng lên, nói với những người xung quanh: "Không ai được phép tiết lộ bất kỳ tin tức gì về Cung Hoa điện."
Đệ tử thân cận đáp: "Vâng."
Lư Trường Sứ tiếp tục: "Ngoài ra, nếu phát hiện có kẻ xâm nhập vào Cung Hoa điện, bất kể hắn là ai, đều giết!"
Một đệ tử do dự một lát rồi hỏi: "Nhưng nếu có đệ tử nào vô tình bước vào..."
Lư Trường Sứ nhìn nàng ta với vẻ đầy nguy hiểm.
Đệ tử vội vàng giơ tay nói: "Đệ tử hiểu rồi! Kẻ tự tiện xông vào, giết không tha!"
Lư Trường Sứ nhìn về phía bầu trời cô quạnh: "Không ai có thể khám phá ra bí mật của Thánh Nữ.
Lúc này, bốn kẻ đột nhập nhỏ đang nằm cạnh giường, quan sát nam nhân trên giường.
Ngón tay của Đại Hổ chọc vào mặt nam nhân đó, có cảm giác ấm áp.
Sau khi chắc chắn rằng hắn ta đã ngủ thiếp đi, Tiểu Hổ cũng không sợ hắn nữa mà dùng ngón tay út nho nhỏ chọc lung tung vào mặt hắn ta.
"Sao hắn ta còn tỉnh, ta muốn đi tìm nương?" Tiểu Hổ hỏi.
Họ không thể mở được cửa.
Phải đánh thức hắn ta mới được, nhưng người lớn này còn ngủ sâu hơn cha thúi nên dù làm thế nào cũng không đánh thức hắn ta được.
Đại Hổ vỗ đầu hắn ta.
Bộp!
Âm thanh giòn tan khiến Nhị Hổ cũng cảm thấy đau thay cho hắn ta.
Tuy nhiên, vẫn không có phản ứng.
Nhị Hồ lấy ra lá bùa nhỏ của mình, đặt lên trán của hắn ta, dùng đôi tay nhỏ bé bắt chước bão lão ở nông thôn kết ấn và lẩm bẩm: “Thiên linh linh, địa linh linh ...'
Vệ Hi Nguyệt im lặng nhìn hắn ta, không nói gì, cứ nhìn mãi như vậy.
Lư Trường Sứ dẫn các đệ tử của mình vào Quỳnh Hoa điện.
Sau khi đi qua chính điện uy nghi, cả đám bước vào hành lang phía đông, trên vách tường hành lang treo đèn dầu mờ ảo.
Cuối cùng đội trưởng rẽ vào phòng huấn luyện, khi nàng ta vừa định ấn cơ quan trên tường thì chuông gió dưới mái hiên vang lên.
Nàng ta cau mày, cảnh giác nói: "Có người đột nhập Quỳnh Hoa điện!"
Sau khi Thánh Nữ phát hiện ra vết tro than khả nghi trên tường của Tàng Điển các, nàng ta đã tăng cường an ninh cho tẩm điện và Quỳnh Hoa điện, đồng thời bí mật bố trí một dàn chuông gió.
Chỉ cần có người không đi qua cửa chính sẽ dễ dàng đụng vào cơ quan của chuông gió.
Lư Trường Sứ bỏ lại hai đệ tử và cùng những người còn lại lao ra ngoài để bắt tên sát thủ.
Quỷ Phố: "Là ngươi?"
Vệ Đình: "Không phải ta."
Hai anh em nhìn sợi chỉ mờ dưới chân để chắc chắn rằng không ai giam phải.
Vệ Đình tặc lưỡi nói: "Xem ra tối nay ngoài chúng ta ra, còn có những người khác tới Quỳnh Hoa điện."
Quỷ Phố nói: "Đừng vui mừng quá sớm, có thể đó không phải bằng hữu đâu."
Đến trong Quỳnh Hoa điện, hắn dường như không đối phó được Thánh Nữ, nhưng ai có thể bảo đảm hắn sẽ đối phó được người bên trong?
Lỡ như họ đến đây để cướp con rối đó, hoặc đơn giản là tiêu diệt nó, hành động của họ đêm nay sẽ trở nên khó khăn hơn.
"Miền Nam Tân Cương cũng không yên bình." Vệ Đình nheo mắt lại.
Quỷ Phố nói: "Thánh Nữ điện đã là một trong những thế lực lớn nhất, nếu có dũng khí mang theo nhiều người như vậy xông vào Thánh nữ điện, cũng không thể coi thường thế lực đằng sau.
Vệ Đình nhìn hắn: "Đại ca đoán thế nào?"