Chương 1824: Cháu Trai Bảo Bối Của Vệ Tư 2
Chương 1824: Cháu Trai Bảo Bối Của Vệ Tư 2Chương 1824: Cháu Trai Bảo Bối Của Vệ Tư 2
Âm thanh già nua của Lâu trưởng lão vang lên: "Được rồi, chuyện này kết thúc ở đây thôi, mọi người đi chuẩn bị cho Thánh tuyển hết đi."
Mọi người đứng lên, chờ Thánh Nữ và Lâu trưởng lão ra trước rôi mới mỗi người một hướng rời đi.
Cơ trưởng lão đi cuối cùng, bà ta nhìn theo bóng lưng của Thánh Nữ nói: "Nói chuyện cũng thật giống nhau!"
Đệ tử tâm phúc nói: "Cơ trưởng lão, có phải đêm qua bọn họ đã nhầm lẫn gì rồi không?"
Cơ trưởng lão nheo mắt lại: "Bọ đều là sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, manh mối mà bọn họ để lại trước khi chết không thể sai được, trong mật thất là một nam nhân và bốn đứa con! Chỉ cần tìm ra họ, vị trí Thánh Nữ sẽ thuộc về Cơ giá rồi."
Điện tuyển cũng giống sơ tuyển, chia thành ba vòng thi, chỉ những người qua được vòng một mới được tham gia vòng tiếp theo.
Vòng đầu tiên chia làm hai trận, một trận buổi sáng, một trận buổi chiều.
"Buổi sáng kiểm tra y thuật, buổi chiều kiểm tra toán học."
Doãn Tiểu Điệp nhiệt tình phổ cập kiến thức cho Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu hiểu được việc thi y học, nói thẳng ra Thánh Nữ điện là một tôn giáo, về cơ bản gần giống với Bạch Liên giáo trước đây.
Điểm khác là Bạch Liên giáo tôn thờ Phật nhưng lại bởi vì tư tâm riêng của Mạc Quy Viễn mà cuối cùng lại đưa nó đã trở thành một tà giáo.
Thánh Nữ điện tôn thờ Thiên Thân Nam Cương, theo tình hình trước mắt mà nàng biết thì Thánh Nữ điện có vị trí quan trọng ở Nam Cương hơn nhiều.
Thánh Nữ làm người hầu của Thiên Thần, truyền đạt thân chỉ của Thiên Thần.
Để tăng danh tiếng, người trong Thánh Nữ điện cũng thông thạo thuật kỳ hoàng, gánh vác chức trách cứu người.
"Thế tại sao còn phải thi toán học nữa?"
Tô Tiểu Tiểu nói ra sự nghi vấn trong lòng mình.
"Thấy ngươi thế này là ta đã biết ngươi không làm bài tập đàng hoàng rồi, ta thực sự rất nghi ngờ đến tột cùng ngươi có đang tranh cử vị trí Thánh Nữ không?”
Tất nhiên là không rồi.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Ta không đến tranh cử Thánh Nữ, vậy ta đến đây để làm gì?"
Vấn đề này khiến Doãn Tiểu Điệp hơi bối rối.
Dù thông minh nhưng cô bé cũng không thể đoán được là Tô Tiểu Tiểu chỉ muốn có được Xà Cốt Hoá và phương pháp chế tạo con rối.
Tô Tiểu Tiểu dịu dàng dỗ dành: "Được rồi mà, ta chỉ đến từ một thị trấn nhỏ, không có kiến thức cũng không có gì lạ cả."
"Nói... cũng đúng." Doãn Tiểu Điệp cảm thấy không thoải mái nhìn Tô Tiểu Tiểu, nghiêm túc nói: 'Không được dùng giọng điệu dỗ trẻ con để nói chuyện với ta!"
"Được." Tô Tiểu Tiểu cười đồng ý, xoa nắn cái má phúng phính như chảy ra sữa của cô bé: "Dễ thương quá."
Doãn Tiểu Điệp: "..."
Doãn Tiểu Điệp thấy rất hối hận vì đã bắt chuyện với nàng.
Từ khi cô bé năm tuổi đã không bị ai véo mặt nữa rồi!
Như thế thật sự không giống người trưởng thành chút nào, có được không hả?
Chỉ có trẻ con mới bị bóp mặt ấy!
Doãn Tiểu Điệp quyết định giành lại sân khấu của mình từ một phương diện khác, chẳng hạn như thể hiện kiến thức uyên bác của mình.
Cô bé ngồi thẳng eo dậy, thể hiện rõ sự tự tin nói: "Thi toán học là vì để tính toán vận hành thiên thể, biết thời tiết và khí tượng, thông báo cho người dân khi nào thì gieo trông và khi nào thì thu hoạch. Nền nông là nên móng của dân tộc, nền tảng vững chắc thì đất nước mới bình an. Vụ mùa rất quan trọng, không thể tính sai được."
Đây thực sự không giống như lời nói từ miệng một đứa trẻ chín tuổi có thể nói ra.
Mỗi lời nói, hành động của trẻ đôi khi có thể phản ánh được bộ mặt của gia đình.
Doãn gia thật không tồi.
Doãn Tiểu Điệp cũng rất được.
"Ngươi giỏi quá đi." Tô Tiểu Tiểu không tiếc lời khen ngợi.
"Đương nhiên." Doãn Tiểu Điệp bẽn lẽn trả lời.