Chuong 1831: Dieu Tra Su That 3
Chuong 1831: Dieu Tra Su That 3Chuong 1831: Dieu Tra Su That 3
Lúc này, Tô Tiểu Tiểu vẫn chưa thể đi được, nàng còn phải đi trộm phương thuốc của Vệ Tư.
Nàng gọi Doãn Tiểu Điệp lại: "Nhóc con, ta muốn đến Tàng Điển các mượn đọc mấy quyển sách, ngươi có thể đưa ta đi không?"
Doãn Tiểu Điệp càu nhàu: "Ngươi vừa mới gọi ta là gì hả?"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Doãn Thất tiểu thư."
Doãn Tiểu Điệp hài lòng: "Hừ, đi thôi!"
Doãn Tiểu Điệp đi tìm Doãn trưởng lão.
Doãn trưởng lão là em gái của Doãn lão thái gia, cũng là cô nãi nãi của Doãn Tiểu Điệp. Doãn Tiểu Điệp chỉ đưa một người bạn đi đến Tàng Điển các chơi chứ không có gì khó khăn.
"Là ai?" Doãn trưởng lão hỏi.
Doãn Tiểu Điệp nói: "Là cháu ngoại của Trình Tang ạ, người vừa mới trở về nhận lại thân thích ạ.
Ánh mắt Doãn trưởng lão hơi lóe lên: "La nàng ta à..."
Thánh Nữ với Trình Tang không ai dễ đối phó với cả, nha đầu kia là người mà Doãn gia có thể tận dụng.
Bà ta đồng ý.
Bà ta cho đệ tử thân cận đưa hai người đến Tàng Điển các.
"Ngươi muốn tìm sách gì?" Doãn Tiểu Điệp hỏi.
Tô Tiểu Tiểu lướt mắt nhìn xung quanh:"Ta nói nhưng ngươi không được nói cho người khác biết."
Doãn Tiểu Điệp vỗ ngực nói: "Ngươi cứ yên tâm, ta là người biết giữ chữ tín mài"
Tô Tiểu Tiểu thì thâm nói với cô bé: "Ta nghe nói ở Thánh Nữ điện có khá nhiều cao thủ, không ngờ lại là do dùng thuốc để kiểm soát."
Doãn Tiểu Điệp nhìn nàng với ánh mắt kì lạ: "Ngươi tò mò chuyện này à?"
Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Xem ra là ngươi cũng biết, ngươi không tò mò sao?"
"Ta...
Doãn Tiểu Điệp vừa định nói gì đó nhưng hai tai Tô Tiểu Tiểu hơi nhúc nhích, ra dấu bảo cô bé im lặng.
Có người tới!
Đấn thì đến thôi, ra vẻ thân thần bí bí như thế làm gì chứ?
Doãn Tiểu Điệp oán giận quay đầu lại nhìn. Là Thánh Nữ.
Hả? Đã trễ thế này rồi mà Thánh Nữ còn đến Tàng Điển các.
Trong lòng Doãn Tiểu Điệp nổi lên sự tò mò, cô bé ngồi xổm xuống phía sau giá sách với Tô Tiểu Tiểu, âm thầm quan sát.
Âm ầm.
Cửa đá mật thất được mở ra.
Doãn Tiểu Điệp vô cùng ngạc nhiên.
Cô bé đã đến Tàng Điển các rất nhiều lần, sao cô bé lại không biết bên trong đó còn có một mật thất nhỉ?
Có điều Tô Tiểu Tiểu lại biết căn mật thất này, Vệ Tư đã từng nằm ở trong đó, sau đó bị tâm phúc của Thánh Nữ đưa tới Quỳnh Hoa điện.
Trong ánh sáng mờ ảo, một gã cao thủ của Thánh Nữ điện mặc áo choàng đen đi đến trước mặt Thánh Nữ.
Thánh Nữ mở bức chân dung ra: "Tìm người này rồi đưa hắn ta về đây."
Từ góc nhìn của Tô Tiểu Tiểu, vừa hay nàng có thể nhìn thấy bức hoạ đó.
Là Vệ Tư.
Doãn Tiểu Điệp không biết Vệ Tư, chỉ cảm thấy nam nhân trên bức hoạ rất mạnh mẽ và oai phong.
Kỳ lạ, hắn ta là ai? Sao Thánh Nữ lại tìm hắn chứ?
Không lẽ những lời đồn kia...
Cao thủ xem xong bức hoạ thì cất bước ra ngoài điện.
Thánh Nữ gọi hắn ta lại, nhắc nhở: "Nhớ kĩ, ta muốn người sống."
Cao thủ quay đầu lại, hắn ta lạnh nhạt gật đầu với Thánh Nữ.
Nhưng chính động tác vô ý này đã khiến Tô Tiểu Tiểu nhìn rõ khuôn mặt của đối phương.
Ánh mắt của Tô Tiểu Tiểu khẽ chớp chớp.
Là hắn?
Gần đây đã đỡ họ khan hơn rồi, chỉ là giờ giấc làm việc và nghỉ ngơi hơi lộn xộn, điều này cũng có thể coi là bệnh cũ, cũng đã dùng thuốc Đông y, lại còn đi khám đại phu, rồi tiếp nhận trị liệu bằng thôi miên nhưng đáng tiếc là không có hiệu quả gì.
Sau đó, đại phu yêu cầu phải điều chỉnh tâm trạng, ông ấy nói chỉ cần ngươi không lo lắng thì đó chỉ là một vấn đề nhỏ.
Huwm. vấn đề nhỏ thôi.