Chuong 1845: To Ton Tinh Cam 1
Chuong 1845: To Ton Tinh Cam 1Chuong 1845: To Ton Tinh Cam 1
Vệ Đình nói, lần này hắn hạ giọng thấp nhất có thể, không muốn Hàn thúc nghe ra được giọng nói quen thuộc.
Hàn thúc nói: "Không giống nhau, hoàng thất Nam Cương chỉ là một chi thứ của hoàng thất tiền triều, chỉ có một mạch của Võ Đế mới là dòng chính, có đủ uy tín để hiệu lệnh thiên hạ."
Vệ Đình lại hỏi: "Sao các ngươi biết Vệ Tư là hậu nhân của Võ Đế."
Hàn thúc lắc đầu: "Ta không biết cụ thể, chỉ làm việc theo lệnh của Thánh Nữ thôi, không phải chuyện gì ngài ấy cũng giải thích với ta, mà ta cũng không có gan hỏi ngọn ngành. Ta thề, những gì ta nói đều là sự thật!"
Ba huynh đệ nhìn nhau.
Vệ Đình nói tiếp: "Dao trước ngươi và Trình Thanh Tuyết đi Toái Bắc Quan làm gì?"
Hàn thúc giật nảy mình.
Ngay cả chuyện bọn họ đi Toái Bắc Quan mà Cơ gia cũng điều tra được sao?
Vệ Lục Lang uy hiếp: "Nói mau! Không nói ta chặt ngươi!"
Hàn thúc run lên: "Ta nói! Ta nói! Vệ Tư bị nội thương nên chúng ta đi tìm Tuyết Vực Thiên Ma để điều trị cho hắn."
Vệ Đình liếc nhìn Lục ca.
Vệ Lục Lang đâm thẳng con dao găm vào mu bàn tay ông ta.
"A...' Hàn thúc hét thảm thiết, cả khuôn mặt đều co rúm lại.
"Ngươi làm cái quái gì thế?" Quỷ Phố găn giọng quát Vệ Lục Lang.
Hàn thúc sắp khóc đến nơi rồi, cuối cùng cũng có một người biết nói lý lẽ.
Quỷ Phố bất mãn nói: "Chẳng phải bảo chặt ngón tay sao? Không biết dùng dao thì nhường cho người khác chứ!”
Hàn thuc:
"Đừng động thủ, ta khai! Ta khai hết!"
Ông ta sợ thật rồi.
Sau đó không dám giấu diếm chuyện gì nữa, run rẩy khai ra chuyện tìm thấy di vật của tiền triều.
"Di vật đó là cái gì?" Vệ Đình hỏi.
Hàn thúc khóc lóc nói: 'Không biết... Chuyện này ta thật sự không biết... Thánh Nữ chỉ nói là liên quan đến đại nghiệp phục quốc thôi... Có nó... Thì thân phận hậu nhân của Võ Đế của vệ Tư mới danh chính ngôn thuận... Nếu như là ngọc tỷ thì nói vậy cũng hợp lý.
Vệ Đình lại hỏi: "Phục quốc là dã tâm của Nam Cương vương hay là của Thánh Nữ?"
Hàn thúc run run nói: 'Nam, Nam Cương vương, Thánh Nữ... Cũng có chút ý đồ."
Vệ Lục Lang sốt ruột hỏi: "Ý đồ gì?"
Hàn thúc nuốt ngụm nước bọt, ngập ngừng nói: "Ngài ấy muốn... Muốn sau khi thoái vị sẽ thành hôn với hậu nhân của Võ Đế, sinh hạ huyết mạch của hậu nhân Võ Đế."
Đồ nữ nhân không biết xấu hổ! Quả nhiên vừa ý cha bọn hol
Chưa kể đến chuyện nương bọn họ vẫn ở đây, dù không còn thì cũng không đến lượt nàng ta làm nương kế của bọn hol
Đã tìm ra lý do Thánh Nữ không biến Vệ Tư thành thái giám.
Đường đường là Thánh Nữ mà lại ngấp nghé cha của bọn hol
Cha bọn họ còn lớn hơn hai lần tuổi của Thánh Nữ, lại còn có tận bảy nhi tử, Thánh nữ đang nghĩ cái quái gì vậy?”
May mà bọn họ đến kịp, nếu không khả năng đã có thêm đệ đệ hay muội muội rồi.
Một người kiêu ngạo như Thánh Nữ, không chỉ chướng mắt người thường mà ngay cả hoàng thất Nam Cương nàng ta cũng không thèm, nàng ta muốn gả cho hậu nhân thật sự của Võ Đế.
Đúng là một nữ nhân có dã tâm cực lớn.
Ra khỏi con ngõ nhỏ, Vệ Đình hạ giọng trêu chọc Quỷ Phố: "Đại ca, huynh là trưởng tử của cha, Thánh Nữ đã không chiếm được cha rồi, nếu phát hiện huynh còn sống có lẽ sẽ nhắm mục tiêu lên người huynh đấy."
Quỷ Phố: Sao cảm thấy hắn còn muốn ăn đòn hơn cả lão Lục vậy?
"Phải làm thế nào với người này?" Vệ Lục Lang hỏi.
Giọng hắn ta không lớn không nhỏ, trùng hợp để Hàn thúc nghe được.
Vệ Đình làm bộ nói: "Gia chủ không bảo chúng ta lấy mạng ông ta, đừng nên gây rắc rối thì hơn, đi thôi, ve phục mệnh với gia chủ."
Hàn thúc cắn răng.
Gia chủ...
Quả nhiên là Cơ gia.
Cơ gia các ngươi cứ chờ đấy, Thánh Nữ nhất định sẽ báo thùi...