Chuong 1876: Tu Nhan Ra, Tu Lam Be Mat 1
Chuong 1876: Tu Nhan Ra, Tu Lam Be Mat 1Chuong 1876: Tu Nhan Ra, Tu Lam Be Mat 1
Tô Huyên bình thản cười một cái, chuyển chủ đề một cách rất thông minh."Muội không cần phải đi tham gia thánh tuyển sao, sắp đến giờ rồi."
Tô Tiểu Tiểu không bất ngờ lắm khi hắn ta biết mình sẽ tham gia Thánh tuyển. Suy cho cùng thì thân phận thiên kim Trình gia cũng là hắn ta làm giả. Hắn ta cũng cung cấp chỗ ở cho nhóm người của Vệ Đình. Tất cả hành trung của bọn họ hắn đều biết rõ như lòng bàn tay.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Nếu huynh đã biết thì cũng nên biết rằng ta ở đây không phải để trở thành thánh nữ, xà cốt hoa nằm trong tay đi hay không không quan trọng."
Tô Huyền nhẹ giọng nói: "Vậy sao, nữ tử Doãn gia đó muội cũng không quan tâm sao? Nàng ấy không phải là đối thủ của thánh nữ."
Lời nói này thành công nắm bắt được Tô Tiểu Tiểu, hình như nàng thấy hơi hối tiếc.
Rõ ràng là tự mình xông vào vùng cấm địa nhưng không bị đình chỉ tư cách ứng cử, rất có thể đứa nhỏ đã thỉnh cầu Lão Doãn Trường, Lão Doãn Trường làm gì từ lúc đó.
Có thể nàng không cần chức vị thánh nữ nhưng đứa bé cần.
Không chỉ là vì ân huệ của đứa nhỏ, mà còn vì điện thánh nữ là một thế lực không thể coi thường, tốt nhất là không nên rơi vào tay kẻ ác.
Nàng thấy được khả năng của đứa nhỏ và cũng thấy được khả năng của Doãn gia
Nàng hy vọng đứa nhỏ sẽ trở thành thánh nữ tiếp theo.
“Huynh với muội cùng đi.'
Nàng không yên tâm khi để hắn ta ở lại một mình.
Hắn ta luôn có hàng trăm lý do để trốn học.
Tô Tiểu Tiểu quyết định giải quyết xong vấn đề ở nam Tân Cương thì sẽ đứa hắn ta trở lại học viện hoàng gia.
Tô Huyên bất đắc dĩ nói: "Nếu muội kiên quyết thì được thôi. Nhưng vị công chúa điện hạ kia, muội đã nghĩ ra cách sắp xếp chưa?"
Tô Tiểu Tiểu: "Sao ta cứ cảm thấy huynh đang vui thì phải."
Có phải bản thân lại rơi vào cái bẫy do điệp viên đào sẵn không?
Mười lăm phút sau, ba người cùng lên xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu giúp Huệ An thay đổi một chút, nàng ấy bắt mắt đến mức cải trang thành nam nhân nhưng vẫn xinh đẹp đến khó tin.
Thân phận của nàng ấy là tiểu thư đồng.
Về phần Tô Huyên thì hắn ta là chủ tiệm bánh gạo, cùng quê với Tô Tiểu Tiểu, là người sống sót sau trận dịch hạch. Xe ngựa dừng lại ở lối vào của Thánh Điện.
Tô Tiểu Tiểu nói với hai người: "Hai người ở trên xe đợi ta, ta sẽ quay lại ngay."
Người tiến vào vòng thứ ba không có nhiều, chỉ có hai mươi người, những người này được xếp hạng theo thành tích.
Đầu tiên là Doãn Tiểu Điệp, một khi Thánh nữ chọn nàng ấy thì coi như tuyển chọn kết thúc.
Sau khi nàng bước vào, Huệ An công chúa chán nản nhoài người nằm lên cửa sổ.
"Tô Huyên, ngươi nói xem tiểu người hầu làm gì mà bận rộn thế, nàng ấy lúc nào cũng bận cả. Ở kinh thành hay đến Nam Tân Cương cũng vậy, khi nào nàng ấy mới có thể đi cùng ta một cách đàng hoàng được đây?”
Tô Huyên lặng lẽ cười: "Điện hạ, người có muốn đi vào không?"
Huệ An công chúa ngẩng đầu, mở to mắt nhìn hắn: "Ta có thể vào trong được sao?"
Tô Huyên vẻ mặt bất lực nói: "Neu công chúa ra lệnh thì tại hạ đành phải nghĩ biện pháp thôi.
Huệ An công chúa lập tức nghiêm túc nói: “Ta lệnh cho ngươi đưa ta vào trong!"
Tô Huyên hơi đứng dậy, thò đầu ra ngoài cửa sổ xe.
Huệ An công chúa ngồi cạnh cửa sổ, động tác của hắn ta vô tình khiến đầu nàng ấy cọ vào ngực hắn ta.
Đôi lông mi dài của Huệ An công chúa khẽ run lên, ở gan một nam nhân không phải là cha và ca ca của nàng ấy.
Không đúng, hình như đêm qua họ đã ngủ với nhau.