Chuong 1893: La Sat Nga Ngua. 2
Chuong 1893: La Sat Nga Ngua. 2Chuong 1893: La Sat Nga Ngua. 2
"Không sao." Quy Phố nhíu mày: "Đêm đó ta từng ở điện thánh nữ gặp qua những sát thủ và cao thủ như con rối này, nhưng thân thủ của hắn ta lại không giống với bất kỳ ai trong đám người đó.'
Vệ Lục Lang nghi ngờ nói: "Vậy thì thật kỳ lạ, trừ điện thánh nữ và thích khách đêm đó, ta không nghĩ ra là còn có ai sẽ phái sát thủ đến ám sát phụ thân?"
Tô Ly ngây người: "Phụ thân? Các người tìm được Vệ Tư rồi?"
Vệ Lục Lang nói: "Tìm được rồi."
Quỷ Phố hỏi Tô Ly: "Sao ngươi cũng đến Nam Cương?”
Giọng điệu này rất giống Tô Mạch, hầu hết các huynh trưởng đều giống nhau là muốn áp chế các đệ đệ.
Tô Ly cũng theo bản năng rụt cổ lại: "Con không phải các ngươi không chịu mang ta theo, nên ta chỉ có thể tự mình đến."
Quỷ Phố lại nói: "Ngươi đến Vương Đô từ lúc nào?"
Tô Ly thành thật trả lời: Hôm nay mới đến, đang muốn tìm quán trọ ngủ lại, thì thấy hai người các ngươi đang giao thủ với người khác."
Nói xong hắn ta hắng giọng.
"Các người không được đuổi ta trở về, vừa rồi nếu không phải ta cứu các người, thì nhất định sẽ có một người bị thương!"
Nói đến chuyện vừa rồi cũng kỳ lạ, Tô Ly vừa xuất hiện người đó lạp tức thu tay lại.
Người đó đang cố ky Tô Ly?
Nhưng võ công của Tô Ly còn không bằng hai người họ.
Hoặc là người đó đơn giản là không muốn đánh nhay với bọn họ nhân lúc Tô Ly đến mà nhanh chóng rời khỏi?
"Không đuổi theo sao?"
Tô Ly hỏi.
Quỷ Phố nói: "Không, trở về trước đi."
Dựa vào khinh công của người đó, chậm trễ một lát như vậy đã không thể đuổi kịp được.
Sau khi nam nhân mặc áo trắng đó rời khỏi con hẻm đã đi dọc theo bờ tường, sau khi đi được nửa khắc đột nhiên bị một bóng dáng chặn đường.
Vệ Đình đứng trên nóc nhà, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn ta: "Ret cuộc ngươi là ai? Tại sao muốn ám sát phụ thân ta?"
Nam nhân mặc đồ trắng không trả lời, chỉ thản nhiên nhìn Vệ Đình. Vệ Đình giơ kiếm lên: "Xuất chiêu đi."
Nam nhân mặc đồ trắng nắm chặt kiếm trong tay, còn chưa kịp xuất kiếm.
Vệ Đình đã lên phía trước một bước, nhảy lên chém một kiếm về phía hắn tal
Nam nhân mặc đồ trắng lùi về sau một bước, dùng chuôi kiếm ngăn lại thanh kiếm lạnh lẽo của Vệ Đình.
Vệ Đình lộn nhào trên không, thanh kiếm đánh bay mặt nạ của hắn ta ra.
Hắn ta nhanh chóng xoay người đi.
Tay tái trâm xuống, mạnh mẽ đánh ra một chưởng!
Những viên ngói trên nóc dương như trúng một kích rất mạnh từng mảnh nổ tung, một đường nổ đến dưới chân Vệ Đình.
Vệ Đình bay lên rời khỏi.
Trong lúc tránh né, người này đã dùng khinh công nhảy về phía trước, nhảy qua ba trạch viện, hòa vào dòng người trên đường nhanh chóng biến mất.
Vệ Đình đáp xuống nóc nhà, nhặt mãnh vỡ của mặt nạ mà nam nhân mặc đồ trắng đó để lại, dùng khăn tay gói lại sau đó trở về trạch viện.
Quỷ Phố và Vệ Lục Lang, Tô Ly ngồi bên bàn đán trước viện.
Thấy hắn trở lại, Vệ Lục Lang nhanh chóng đứng lên: "Tiểu Thất, đệ đi đâu vậy? Không phải để đệ ở nhà đợi sau?"
"Lục ca, ta không sao đâu." Vệ Đình đến bên cạnh bàn đá.
Hắn cùng đi theo bọn họ, đã nhìn thấy Tô Ly, nên đối với việc Tô Ly quay lại cũng không kinh ngạc.
Tô Ly cũng đoán được có thể hắn đã nhìn thấy mình.
Hắn đặt mảnh vỡ lên bàn.
"Đây là cái gì?" Tô Ly hỏi.
"Đây là mặt nạ mà người đó làm rơi." Vệ Đình ghép hia ba mảnh vỡ mảnh nạ lại: "Đại ca, lục ca hai người có nhìn thấy gương mặt thật của hắn ta không?"
"Sao ngươi không hỏi ta?" Tô Ly chỉ bản thân.
Vệ Đình hỏi: "Ngươi gặp qua sao?"
Tô Ly lắc đầu: "Không có."
Vệ Đình: "..."
Quỷ Phố và Vệ Lục Lang lắc đầu, hai người họ cũng chưa từng nhìn thấy.