Chuong 1965: La Sat Hien Than 2
Chuong 1965: La Sat Hien Than 2Chuong 1965: La Sat Hien Than 2
Trong mắt Tô Huyên xoẹt qua một tia phức tạp.
Nhưng rất nhanh, lại bị vẻ lạnh lùng thay thế.
"Huynh đang nghĩ gì vậy?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Không đợi Tô Huyên mở miệng, một thân ảnh cao lớn từ bên cạnh bay tới.
Không nói một lời, một chưởng đánh về phía Tô Huyên.
Áo bào của Tô Huyên bị phong chưởng thổi bay, nhưng người hắn lại không nhúc nhích chút nào.
Mắt Tô Tiểu Tiểu run lên, đưa tay ra chặn chiêu thức của đối phương.
Đối phương tựa hồ đã có đề phòng, hắn rất quen thuộc với chiêu thức của nàng, có thể đoán trước được chiêu thức, dễ dàng tránh né.
Mắt nhìn thấy người này muốn dùng một chưởng đánh bay Tô Huyên.
Một thân ảnh khác từ trên trời giáng xuống, đứng chắn trước mặt Tô Huyên, đáp trả một chưởng của hắn.
Tô Ly bị đẩy lùi lại mấy bước, ôm lấy bộ ngực tê dại, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm đối phương: "Vệ Đình! Ngươi điên rồi! Sao lại ra tay với tứ huynh của ta?"
Vệ Đình đáp xuống trước mặt Tô Huyên.
Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn Vệ Đình, lại nhìn Tô Ly: "Huynh cũng đến Nam Cương?”
Tô Ly oán hận nói: "Ta sớm đã đến rồi, sao nào? Vệ Đình không có nói với muội à?"
"Quên mất." Vệ Đình nhàn nhạt nói.
Tô Ly tức giận xoa xoa bàn tay trái đã tê cứng của mình: "Sao ngươi lại đánh tứ ca của ta?"
"Nhận nhầm người." Vệ Đình nhìn vào Tô Huyên nói.
Tô Ly tức giận đến mức hít mấy ngụm khí lạnh, xoay người nhìn Tô Huyên: "Tứ ca, huynh làm gì mà lại đến Nam Cương vậy? Sao không nói với ta? Ta sẽ đưa huynh cùng đi!"
Tô Tiểu Tiểu bị Tô Ly làm cho bất lực.
Thật sự là huynh đệ ruột thịt mà.
Trọng điểm bỏ nhà ra đi huynh có có phải bắt nhầm rồi không?
Chẳng lẽ không phải là bắt người trở về tham gia thi đình vào tháng tư à?
Tô Ly cười hắc hắc: "Tứ ca không phải đến tìm đệ đâu nhỉ?"
Tô Huyên võ trán hắn một cái: "Đợi trời tối thì hãy mơ."
Tô Ly: ”.... Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Sao mọi người lại đến đây?"
Tô Ly: "Ngũ Hổ dẫn bọn ta tới."
Tô Tiểu Tiểu: Ngũ Hổ là một cậu nhóc đấy!
Ngũ Hổ đầu cành dùng đôi cánh che cái đầu nhỏ của mình.
Tô Ly nhìn hướng Vệ ĐÌnh, tức giận hỏi: "Ngươi vừa rồi hạ thủ nặng như vậy, không biết còn tưởng rằng ngươi muốn giết tứ ca của ta đấy! Ngươi rốt cuộc đem tứ ca của ta nhận nhầm thành người nào?”
Vệ Đình nhìn vào mắt Tô Huyên một lúc: "Ngọc Diện La Sát."
Tô Huyên mặt không biến sắc.
Tô Ly thì tức dựng ngược lông lên: "Ngọc Diện La Sát? Tứ ca của ta? Vệ Đình, rốt cuộc là não của ngươi bị hỏng hay là tai của ta có vấn đề? Tứ ca của ta ngay cả một con gà còn giết không được, sao lại là sát thủ số một Ngọc Diện La Sát được?"
Tô Huyên buông tay, yên tĩnh mỉm cười: "Vệ tướng quân đánh giá quá cao Tô mỗ ta rồi."
Tô Ly gật gật đầu, nói với Vệ Đình: "Đúng vậy, cho dù ngươi nghi ngờ ta còn có lý hơn so với nghi ngờ Tứ ca ta."
Tô Tiểu Tiểu cho Tô Ly một cái liếc mắt: "Huynh chỗ nào có dáng vẻ của Ngọc Diện La Sát? Tính cách cũng là nam à?'
Tô Ly:
"Tiểu tùy tùng, ngươi với Tô Huyên nói chuyện xong chưa vậy? Hả, người đâu rồi?"
Huệ An công chúa tìm kiếm xung quanh, rồi đi tới cửa sau.
Nàng ta nhìn thấy Vệ Đình và Tô Ly không biết từ đâu xuất hiện, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc: 'Mọi người... cùng nhau à? Đây là...
Tô Ly màn trời chiếu đất cả một chặng đường, thật sự bị tra tấn đến mức công chúa Huệ An nhất thời nhận không ra.
Tô Ly thì ngược lại, nhận ra nàng ta.
Sau đó hắn ta càng kinh ngạc hơn.
Hắn ta nhìn Huệ An công chúa, lại nhìn Tứ ca nhà mình.
Nếu hắn ta không có hoa mắt thì hai người bọn họ là từ một viện đi ra nhỉ?
Tứ ca nhà hắn và Huệ An công chúa-