Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1956 - Chuong 1992: Giai Quyet Phu The Dong Tam 2

Chuong 1992: Giai Quyet Phu The Dong Tam 2 Chuong 1992: Giai Quyet Phu The Dong Tam 2Chuong 1992: Giai Quyet Phu The Dong Tam 2

Tiêu Thuấn Dương sắc mặt tram xuống: "Các người quả nhiên là cố ý loại bỏ ta?"

Hắn ta nói sao lại trùng hợp như vậy chứ, đám cướp đó chỉ mang bọn họ đi, để lại hắn ta và đám thị vệ.

Tô Tiểu Tiểu không phủ nhận: "Nhị điện hạ tới Trình gia, không phân biệt trắng đen đã tiết lộ thân phận của ta, là vì báo thù ngày hôm đó đã để lại điện hạ sao?"

Tiêu Thuấn Dương lạnh giọng nói: "Ta không có nhàm chán như vậy, chỉ là nếu ta không nói ra ngươi tuyệt đối sẽ không xuất hiện."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Nhị điện hạ đã bao giờ nghĩ đến hậu quả của việc này chưa?"

Tiêu Thuấn Dương hừ lạnh một tiếng: "Người muốn che giấu là các người, không phải ta, cho dù thân phận của ta bị bại lộ cũng không sao cả."

Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngài không sợ Vệ Tư tướng quân sẽ không trở ve được sao? Hay là ngài và phụ hoàng của ngài cũng chưa từng nghĩ đến để Vệ Tư tướng quân còn sống trở về?"

Tiêu Thuấn Dương nói: "Việc tiết lộ thân phận mới khiến Vệ Tư tướng quân thuận lợi rời đi đúng không? Dù sao Nam Cương có tư cách gì mà bắt giữ tướng quân của Đại Chu chứ?”

Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói: "Nếu mọi chuyện đơn giản như ngài nót thì tốt quát"

Tiêu Thuấn Dương cau mày: "Ý ngươi là gì?"

Tô Tiểu Tiểu thú nhận: "Nói thật, Vệ Tư bị điện Thánh Nữ bắt đi, tất cả những điều này đều do vua Nam Cương hạ lệnh."

Tiêu Thuấn Dương kinh ngạc: "Vua Nam Cương... tại sao phải làm như vậy?"

Tô Tiểu Tiểu mặt không biến sắc hỏi lại: "Làm sao mà ta biết được? Hay ngài đi hỏi ông ta đi?”

Tiêu Thuấn Dương lạnh lùng cau mày.

Tô Tiểu Tiểu nhìn vào mắt hắn: "Ta chỉ biết, vua Nam Cương không muốn Vệ Tư trở về Đại Chu, nếu ngài bị bại lộ thân phận, ông ta nhất định sẽ đoán ra được ngài vì Vệ Tư mà tới. Ngài nói xem liệu ông ta có nhận hoàng tử như ngài không, hay sẽ nói ngài là kẻ mạo danh, giết ngài cũng chỉ là chuyện ngoài ý muốn!"

Tiêu Thuấn Dương thực sự cũng có nghi ngờ Điện Thánh Nữ, chỉ là hắn chưa bao giờ nghĩ rằng ở trong đó còn có bàn tay của vua Nam Cương.

Ka.

Trên đỉnh đầu truyền tới tiếng động nhẹ.

Tô Tiểu Tiểu nháy mắt ra hiệu cho Tiêu Thuấn Dương.

Tiêu Thuấn Dương cũng chú ý tới. Hai người cùng nhìn lên mái nhà.

Tô Tiểu Tiểu nhúng đầu ngón tay vào tách trà, viết lên bàn: "Nếu không muốn chết ở bên ngoài thì ngoan ngoãn hợp tác với ta, ta chỉ có thể chùi mông cho ngài một lần, nếu có lần thứ hai thì ngài tự cầu phúc đi!"

Sắc mặt Tiêu Thuấn Dương không được tốt lắm.

Hắn không thích bị uy hiếp.

Tô Tiểu Tiểu lớn tiếng nói: "Ngươi rốt cuộc còn muốn bám mãi không buông bao lâu nữa? Mị Cơ đã cắt đứt với ngươi rồi! Lúc đầu nàng ấy chạy đến nơi xa, bởi vì muốn cả đời này không gặp lại ngươi nữa! Ngươi thì hay rồi, tìm đến tận Trình gia còn không nói lại còn hắt một chậu nước bẩn lên đầu ta! Thiên kim phủ

Hộ quốc công Đại Chu, thật khó cho ngươi cũng nghĩ ra được cái này!"

Tiêu Thuấn Dương nắm chặt nắm đấm.

Tô Tiểu Tiểu dùng ánh mắt nhắc nhở, nhanh, nói!

Tiêu Thuấn Dương nghiến răng: "Ai bảo ngươi đem Mi Cơ đi, ngươi không cho ta đến, ta cũng không để ngươi sống dễ dàng!"

Tô Tiểu Tiểu bá khí nói: "Ngươi cho rằng Trình gia sẽ tin ngươi à? Ngươi thật sự cho rằng Trình di nương không có não? Bà ấy chèn ép ngoại tổ mẫu của ta từ bỏ chức gia chủ hơn hai mươi năm, từ lúc ngươi bước vào cửa e là bà ấy đã nhìn thấu ngươi rồi! Bà ấy không bỏ qua cơ hội gây rắc rối cho ta mới để cho ngươi tiến vào!"

Tiêu Thuấn Dương không thể diễn tiếp được nữa.

Tô Tiểu Tiểu nhúng đầu ngón tay vào nước, viết dòng chữ.
Bình Luận (0)
Comment