Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1968 - Chương 2004: Sự Bảo Vệ Của Cha Con 1

Chương 2004: Sự Bảo Vệ Của Cha Con 1 Chương 2004: Sự Bảo Vệ Của Cha Con 1Chương 2004: Sự Bảo Vệ Của Cha Con 1

Đại Hổ nói rằng mình có thể mặc, Vệ Tư nhất quyết phải đích thân mặc cho nó.

Kết quả là dây lưng thắt sai, quân mặc ngược.

Sau khi Vệ Tư vụng về mặc quần áo cho Đại Hổ xong, ông ấy đi vào phòng vệ sinh.

Đại Hổ nhìn bộ quần áo lộn xôn trên người mình, thở dài như một ông cụ non.

Nó lặng lẽ cởi quần áo ra rồi mặc lại một lần nữa.

Ông nội rất tốt, chỉ là hơi phí thời gian với trẻ con.

"Ông nội, cháu đi tìm mẹ."

Đại Hổ chào Vệ Tư xong thì sang phòng bên cạnh.

Mi Cơ vẫn đang ngủ say.

Mẹ không có ở đó.

Đại Hổ lại đến phòng Trình Tang, quả nhiên nhìn thấy mẹ.

"Mẹ, bà ngoại."

Nó nghiêm túc và ngoan ngoãn chào hỏi.

Thật ra Đại Hổ biết nên gọi là bà cố, Nhị Hổ và Tiểu Hổ không biết, dù sao mẹ bảo gọi gì thì gọi thế.

Tô Tiểu Tiểu vui vẻ xoa xoa đầu nó.

Trình Tang cũng rất vui khi nhìn thấy Đại Hổ, ôm Đại Hổ lại, định buộc tóc cho nó.

Đại Hổ có thể tự mặc quần áo, nhưng buộc tóc vẫn cần người lớn giúp.

Nó ngoan ngoãn đi đến bàn trang điểm lấy lược.

Ba đứa trẻ sẽ tròn bốn tuổi sau vài tháng nữa.

Nhưng Tiểu Hổ vẫn là một đứa trẻ ngây thơ, còn Đại Hổ đã chín chắn và hiểu chuyện hơn những đứa trẻ cùng tuổi.

Trình Tang chải đầu rất đáng tin.

Không cần Đại Hổ phải tháo ra rôi để Tô Tiểu Tiểu buộc lại một lần nữa.

Vì hai đứa em trai ham ngủ nướng, Đại Hổ hiếm khi được hưởng sự yêu thương của bà ngoại và mẹ một mình, sung sướng đến phát khóc.

Hai chân nó cứ lắc lư, suýt chút nữa là không giữ được khí chất của một đứa trẻ bốn tuổi.

Ra khỏi phòng Trình Tang, Tô Tiểu Tiểu trở vê phòng của mình và Mi Cơ.

Mi Cơ ngáp một cái, dụi mắt ngồi dậy, mơ màng hỏi: "Trình Tang thế nào rồi?"

Tô Tiểu Tiểu nhận ra rằng Mị Cơ thực sự rất quan tâm đến Trình Tang. Duyên phận giữa người với người đôi khi không bị giới hạn bởi quan hệ huyết thống.

Muốn đối xử tốt với một người, không phải người thân cũng có thể rất thân thiết.

Còn đối với sự ác độc của một người, ngay cả máu mủ cũng sẽ quay lưng vô tình.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Tốt hơn nhiều rồi, bây giờ tình hình rất ổn định."

Mị Cơ ngã người ra sau: "Ồ, vậy ta ngủ tiếp đây."

So với sự chuyển biến tốt của Trình Tang, Trình Liên thì thảm hại hơn nhiều.

Ban ngày bị một tên thị vệ mới đến tháo bánh xe ngựa, mông nàng ta bị ngã sưng vù.

Đêm đến đến sơn trang, nàng ta lại bị tên thị vệ đáng ghét đó tát bay.

Chính tên thị vệ đó đã tát nàng ta, nàng ta nhìn thấy ông ấy giơ tay lên.

Nhưng Toàn thúc cứ khăng khăng không phải ông ấy, mà là do thủ hạ của Lục chủ sự làm.

Đối mặt với nhóm tiểu nha đầu cố tình không thừa nhận, Trình Liên trở về phòng tìm Tạ Vân Hạc, hy vọng ông ta có thể thay nàng ta đòi lại công bằng.

Nhưng Tạ Vân Hạc lại bảo nàng ta đừng so đo.

Trình Tang đang không vui, nàng ta đừng nên cố tình chọc giận.

Hóa ra ông ta tưởng là Trình Tang sai khiến.

Có phải sáng nay Trình Tang bảo người tháo bánh xe của ông ta, nói rằng mình rất tức giận vì ông ta dẫn người phụ nữ khác ra ngoài, khiến ông ta tưởng rằng Trình Tang vẫn còn quan tâm đến ông ta không?

Ha.

Trình Liên vô cùng chắc chắn rằng tất cả những chuyện này không phải do Trình Tang chủ ý, mà là do nha đầu kial

Đáng ghét là nàng ta như người câm ăn hoàng liên, có khổ cũng không thể nói.

Nàng ta tức chết mất!

Trình Liên tức giận trong lòng cũng đành thôi, cả người còn đau nhức, cả đêm không ngủ ngon.

Thậm chí đến nỗi trạng thái khi thức dậy rất tệ, trông như bị ai đó hút hết dương khí.
Bình Luận (0)
Comment