Chuong 2018: Vach Tran 2
Chuong 2018: Vach Tran 2Chuong 2018: Vach Tran 2
Một nhóm lính tuần tra đi ngang qua dưới gốc cây.
Một người đang cầm hộp thức ăn trên tay.
Tô Tiểu Tiểu ngửi thấy nó.
Nó có mùi như bơ và bánh quế.
Ưu tiên hàng đầu là tìm ra bí mật của khu mỏ bỏ hoang, Tô Tiểu Tiểu không để hộp thức ăn vào lòng.
Sau khi lính canh rời đi, cả hai quay trở lại mặt đất.
Nhưng chưa bước được hai bước thì đã có người khác di tới.
Lần này nó không phát ra từ phía trước mà là từ hướng lối vào.
Cả hai không còn lựa chọn nào khác ngoài việc quay trở lại cái cây một lần nữa.
Đều mà cả hai không ngờ tới chính là, họ lại gặp Tiết Bình ở đây, người đứng đầu Tiết gia.
Võ công của Tiết Bình không hề yếu.
Hai người họ đã kịp thời kiểm soát nhịp thở và thậm chí còn nín thở.
Tiết Bình đi ngang qua cây lớn và đi về phía đông nam.
Đó là nơi có khu mỏ bị bỏ hoang.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình trao đổi ánh mắt.
Tiết Bình cũng đi kiểm tra bí mật.
Tô Tiểu Tiểu nhìn bóng lưng Tiết Bình đang rút lui, nhỏ giọng nói: "Tiết Bình này thực sự có tài, hắn ta đoán được mục đích của chúng ta rồi à?"
Vệ Đình cũng nhìn Tiết Bình: "Ta có chút đoán được, nhưng hắn không có chứng cứ, hắn lo lắng chúng ta nếu không đồng ý sẽ lén lút đi mỏ đào bới bí mật."
Tô Tiểu Tiểu sờ cằm: "Cho nên hắn đi kiểm tra xem bí mật có bị bại lộ không?"
"Chắc là vậy." Vệ Đình nói: "Trước tiên tìm một chỗ trốn, đợi hắn kiểm tra xong."
Hai người họ tìm thấy một ngọn núi gần đó.
Sau khi đợi gần nửa tiếng, Tiết Bình quay lại từ hướng khu mỏ bỏ hoang.
Khi bóng dáng Tiết Bình biến mất, Tô Tiểu Tiểu mở bản đồ ra và nói: "Bay giờ chúng ta đang ở đây. Khu mỏ chắc chắn không xa lắm. Tại sao hắn ta lại đến đó lâu như vậy? Chẳng lẽ ở đó chỉ đơn giản là một lối đi, bí mật thực sự đã được giấu kín ở một nơi nào đó xa hơn."
Cả hai đều nghĩ đến căn phòng bí mật ở triều đại trước đây của Toái Bắc Quan.
Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm: "Nếu thật sự như vậy, e rằng sẽ có chút phiền toái.' Vệ Đình nói: "Vào xem trước ởđi.'
Hai người họ thận trọng bước về phía trước.
Nửa phần tư giờ sau, hai người đã đến lối vào khu mỏ.
Nơi này được khóa bằng hàng rào sắt.
Vệ Đình dùng nội lực kéo mở hàng rào sắt.
Sau khi hai người bước vào, hắn dùng nội lực khôi phục lại hàng rào sắt. Từ vẻ bề ngoài thì nó gần giống như trước.
Lối đi sâu và tối khi đi vào bên trong.
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một chiếc đèn pin nhỏ từ trong ví.
Vệ Đình đã quen với những điều nhỏ nhặt kỳ lạ như vậy.
Hắn đã lấy nó và dẫn đường.
Hai người họ đi thẳng về phía trước dọc theo lối đi.
Họ đã tới ngã ba đầu tiên của con đường.
"Trái hay phải?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Phải." Vệ Đình nói.
Ngay sau đó, họ gặp phải ngã ba đường thứ hai.
Vệ Đình nói: “Trái.'
Đây là cách Trình Tang vẽ nó.
Sau khi vào lối đi cuối cùng, họ đi bộ mất nửa phần tư giờ.
"Kết thúc rồi." Vệ Đình nói: "Không có lối thoát."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Trên bản đồ vẽ như thế nào?"
Vệ Đình nói: "Sau khi vẽ ba ngã tư trên bản đồ, liền không có dữ liệu." Tô Tiểu Tiểu nhìn chung quanh: "Vậy hẳn là ở quanh đây."
Vệ Đình vỗ nhẹ vào bức tường cuối cùng: "Thành thực thì phía sau không có gì cả." Hai người bắt đầu chụp sườn biên vách tường.
Tô Tiểu Tiểu vỗ nhẹ và quỳ xuống dán đôi tai trên mặt đất.
Một lúc sau, nàng vẫy tay với Vệ Đình: "Vệ Đình, lại đây nghe này!" Vệ Đình đi tới quỳ xuống lắng nghe.
"Đó là tiếng nước."
Hắn nói.
Có nước chảy phía sau góc. "Nàng lên trước đi." Hắn đưa tay cho Tô Tiểu Tiểu, bảo nàng đứng ở phía sau.