Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1987 - Chương 2023: Tra Ra Manh Mối 1

Chương 2023: Tra Ra Manh Mối 1 Chương 2023: Tra Ra Manh Mối 1Chương 2023: Tra Ra Manh Mối 1

Ở bên đó, Mộc Đàn cùng vị nam nhân trao đổi mấy câu.

Lấy ra một bình sứ nhỏ, nhỏ vài giọt máu của vị nam nhân rồi rời đi.

Tô Tiểu Tiểu bảo Vệ Đình ra ngoài trước.

Nàng đến dược phòng, đem tóc của mình với vị nam nhân đi so sánh vê mặt di truyền.

Kết quả không nhanh như vậy.

Nàng rời khỏi dược phòng trước.

Vệ Đình hỏi: "Tại sao Mộc Đàm lại muốn lấy máu của ông?”

Vị nam nhân nghiêm túc nhìn Vệ Đình, nói: "Ta đã nói rồi, ngươi tốt nhất đừng hỏi quá nhiêu về ta. Nếu không, ngươi sẽ là Trình Tang tiếp theo."

Hai người bọn họ đã ra ngoài quá lâu, nên quay về đi, nếu không sẽ bị lộ ở trước mặt bọn người Tiết Bình, điêu này sẽ không có lợi cho việc điều tra sau này.

Hai người đẩy xe tới cửa.

Trưởng mỏ nhặt được tiền tức giận hỏi: "Sao lâu thế?"

Vệ Đình vẻ mặt không thay đổi nói: "Bọn họ vừa gọi chúng ta đi, yêu cầu chúng ta di chuyển mấy xe chở quặng."

Trưởng mỏ vừa mới cầm tiền, tâm tình vui vẻ: "Đi làm đi!"

Hai người họ giả vờ làm việc đó một lúc rồi bỏ trốn mà không báo trước.

Trên đường trở lại Tiểu Trúc Uyển.

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Vệ Đình, ông ấy có thể là tổ phụ của ta không?"

Ngụy Đình nhớ lại vẻ mặt của vị nam nhân khi nói với hắn, nghiêm túc nói: "Nàng có thể kiểm tra, nhưng ta luôn cảm thấy thân phận của ông ấy không đơn giản như vậy."

Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình trở lại Tiểu Trúc Uyển.

Lúc này vẫn còn hơn một giờ nữa mới trời tối, Tiết Bình và những người khác cũng không vội đưa tiền cho nàng.

Tuy nhiên, hai vị khách không mời vẫn đến Tiểu Trúc Uyển.

Tô Tiểu Tiểu nhìn Tạ Vân Hạc và Trình Liên đang được người hầu đỡ thở hổn hển, không để ý đến họ, nắm tay Vệ Đình sải bước đi vào.

Tạ Vân Hạc không khỏi tức giận khi thấy Tô Tiểu Tiểu hoàn toàn phớt lờ mình còn cùng một tên nam nhân câu kết làm bậy.

"Ngươi đứng lại đó cho tat"

Tô Tiểu Tiểu cười như không cười mà quay lại nhìn ông ta: "Người đang nói chuyện với ta đó sao?"

Tạ Vân Hạc ánh mắt nhìn chằm chằm vào cái nắm tay của hai người, sắc mặt tối sầm: "Bộ dạng này của ngươi còn ra thể thống gì không?”

Tô Tiểu Tiểu không giấu được vẻ mỉa mai trong giọng nói:"Ôi, hôm nay xảy ra chuyện gì với tổ phụ của ta vậy? Người không từ chối ta là cháu gái của người nữa sao? Ta có đứng đắn hay không thì liên quan gì đến người? Điều đó khiến người tức giận như vậy, ta thực sự không quen.”

Nàng thích động thủ, cũng thích dùng lời nói khiến đối phương đều tức chết.

Trình Liên muốn phát ra tiếng động gì đó, nhưng nàng mệt đến thở không ra hơi, căn bản không nói được một chữ.

Tạ Vân Hạc sắc mặt trắng xanh: "Cho dù mối quan hệ của ngươi với ta có đến thế nào cũng không nên coi thường danh dự của chính mình."

Ông ta vừa nói, vừa lạnh lùng liếc nhìn Vệ Đình "Cùng một xa phu xe lôi lôi kéo kéo, ngươi không sợ...'

Tô Tiểu Tiểu thô lỗ ngắt lời ông ta: "Sợ chuyện gì? Trời sắp sét đánh sao? Cây ngay không sợ chết đứng, nam chưa cưới gái chưa gả, ta yêu chàng thì có gì sai? Không chỉ muốn lôi lôi kéo kéo ta còn muốn chàng làm phu quân của ta!"

Tạ Vân Hạc giật giật khoé môi: “Sao ngươi dám——”

Ông ta đột nhiên lớn tiếng, gần như muốn đánh thức Trình Tang.

Nhưng khiến ông ta thất vọng rồi, sau khi Trình Tang ngủ trưa và tỉnh lại liền cùng ba tiểu gia hỏa đi ra sân sau chơi tre.

Bà ấy không thể nghe thấy những gì đã xảy ra phía trước.

Trình Liên cuối cùng cũng thở được vài hơi.

Bà nói với Tô Tiểu Tiểu: "Trình Tô, tổ phụ của con làm việc này là vì lợi ích của con. Con còn trẻ tuổi, lại là cháu của Trình gia, cho dù tìm phu quân cũng phải tìm người có lai lịch và ngoại hình tử tế. Gia cảnh đàng hoàng, nếu con thật sự muốn kết hôn thì đừng lo lắng, tổ phụ sẽ chiếu cố tìm người thích hợp cho con."
Bình Luận (0)
Comment