Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2009 - Chương 2045: Báo Ứng, Khó Chịu 2

Chương 2045: Báo Ứng, Khó Chịu 2 Chương 2045: Báo Ứng, Khó Chịu 2Chương 2045: Báo Ứng, Khó Chịu 2

Làm vậy cũng sẽ giúp ích cho quá trình khôi phục ký ức của Trình Tang.

Ai ngờ khi Tô Tiểu Tiểu đi vào phòng tìm Trình Tang thì Trình Tang đã mang ba tên nhóc đi ngủ trưa rồi.

Một đứa lớn, ba đứa nhỏ, tất cả đều to lớn, bốn chân hướng lên trời, ngủ ngáy o o.

Tô Tiểu Tiểu cười một tiếng, đắp chăn mỏng cho mấy đứa nhỏ rồi ra khỏi phòng.

Buổi chiều, Tô Tiểu Tiểu và Mị Cơ đi một chuyến ra ngoài ngõ.

Vệ Hi Nguyệt cũng ngủ trưa ở đây.

Mi Cơ đi gặp tiên sinh.

Vẻ mặt Vệ Đình lạnh lùng hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Hôm nay không có chuyện gì, sao nàng lại tới đây?"

Tô Tiểu Tiểu cau mày, nói: "Không phải là sợ người nào đó ghen sao? Ta tới thông báo trước cho ngươi, một lúc nữa ta phải đi cho thay thuốc cho Tô Huyên và Tô Ly."

Vẫn không khỏi cảm thấy ghen tị.

Đường đường là Vệ tướng quân lại trở thành một nam nhân hay ghen, thật là không thể nào nói nổi.

Vệ Đình muốn đi cùng nàng, nhưng lát nữa hắn với đại ca có nhiệm vụ quan trọng.

"Buổi tối ta đi đón nàng." Hắn nói với nàng.

Tô Tiểu Tiểu nháy mắt mấy cái, hắn đột nhiên nổi cơn thần kinh lãng mạn gì rồi à?

"Được.'

Tô Tiểu Tiểu không từ chối.

Tô Ly và Tô Huyên ở bên kia.

Tô Tiểu Tiểu đi đến thay thuốc cho hắn ta trước, hắn ta cũng khôi phục lại thật nhanh, không giống người bị gãy xương sườn cho lắm.

Vết thương của Tô Huyên cũng đã đóng vảy.

"Hả? Nội thương của ngươi..."

Tô Tiểu Tiểu lại bắt mạch cho hắn ta một cái: "Khỏi rồi sao?"

Hắn ta đã chịu một roi kia của thánh nữ thay Tô Ly, theo lý mà nói hắn ta không thể khôi phục nhanh như vậy được.

Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một chút: "Là Vệ Tư sao?"

Ngoại trừ Vệ Tư, nàng cũng không nghĩ ra người thứ hai là ai được.

Tô Tiểu Tiểu than thở: "Xong rồi, trước tiên ta sẽ chữa trị vết thương cho Vệ Lục Lang, sau đó đến lượt ngươi, Vệ Tu bị nội thương nên chắc chắn sẽ nghiêm trọng hơn. Mà Xà Cốt Hoa chỉ mọc ra được một nụ hoa, cũng không biết còn bao nhiêu ngày mới có thể nở hoa."

Liên quan tới thân phận của Tô Huyên, mọi người cũng không vạch rõ, nhưng trong lời nói cũng không úp úp mở mở.

Tô Huyên mím môi không nói.

Tô Tiểu Tiểu nói đến đó thì ngừng lại, cũng không cố gắng thổi phồng vết thương của Vệ Tư.

Công chúa Huệ An đi ra cùng Mi Cơ: "Tiểu Tiểu, ta và Mi Cơ đi ra ngoài mua một ít đồ."

Tô Tiểu Tiểu nói với Mi Cơ: "Nhớ bảo vệ công chúa cho tốt đấy."

Mi Cơ vỗ ngực: "Yên tâm đi! Cứ giao cho ta."

Hai người vui vẻ đi ngoài.

Tô Tiểu Tiểu nhìn bóng lưng của công chúa Huệ An, đột nhiên nhớ tới Tô Huyên từng nói với nàng về chuyện xin cầu cưới công chúa.

"Vị công chúa man di tộc bị gả đi xa kia không chịu nổi nỗi nhục này nên nhảy xuống cổng thành, hương tiêu ngọc vấn... Ta chỉ muốn biết, có ai chỉnh y phục giúp nàng ấy không?”

Tô Huyên dừng lại một chút, nói: “Có.'

"Có người an táng cho nàng sao?”

"Có.

"Chôn ở đâu vậy?"

Tô Huyên bình tĩnh nói: "Biên cương, có thể trông thấy quê hương của nàng.'...

Công chúa Huệ An và Mi Cơ đi mua bánh hoa quế.

Tối hôm qua, Tô Ly đã đi mua bánh hoa quế. Buổi sáng, công chúa Huệ An cũng ăn một miếng, không quá ngọt, mùi hoa quế rất nông đậm.

Là khẩu vị mà nàng ta thích.

Mi Cơ cũng thích.

Hai người mua xong thì đi trở về.

Vừa đi không đến hai bước thì bọn họ bị một nam nhân hơn năm mươi tuổi gọi lại.

"Điện hạ?"

Công chúa Huệ An sững người lại.

Người này vội đi tới nàng trước mặt, vui mừng nói: "Quả thật là điện hạ! Vi thần tham kiến công chúa điện hại"
Bình Luận (0)
Comment