Chương 2048: Vệ Tư Ra Tay 3
Chương 2048: Vệ Tư Ra Tay 3Chương 2048: Vệ Tư Ra Tay 3
Ông ấy đi vào sân, thấy con trai hình như có tâm sự, ông dạo một vòng rồi vào phòng tìm người khác.
Khi ông ấy đẩy cửa phòng công chúa Huệ An ra, chỉ thấy Mị Cơ đang thu dọn đồ đạc.
Ông ấy nghiêng đầu với vẻ mặt bối rối như thể muốn hỏi con dâu ta đâu rồi?
Ông ấy nhận Tô Huyên là Vệ Thanh, tiện thể nhận luôn công chúa Huệ An là Lý Uyển.
Mi Cơ không hiểu hết ý nghĩa của động tác này, nhưng cũng hiểu được ông ấy đang tìm người.
Mi Cơ buồn bã nói: "Ngươi không gặp nàng ấy được, nàng ấy bị người xấu bắt đi, bắt vào vương cung.
Vệ Tư nhìn chiếc giường trống rỗng, lại nhìn sang con trai không nói một lời trong đình viện, phút chốc như hiểu ra cái gì.
Sắc mặt ông ấy trở nên u ám, thả bánh hoa quế xuống, thi triển khinh công nhảy lên nóc nhà.
Thừa tướng Hồng Lô nhường xe ngựa của mình cho công chúa Huệ An, còn ông ta cưỡi ngựa đi theo.
Cơ thể ông ta coi như cường tráng, nhưng cả đường xóc nảy cũng hơi không trụ nổi.
Bọn thị vệ cũng mệt mỏi.
Vì vậy đội ngũ di rất thong thả.
Đi ước chừng nửa canh giờ mới đến vương cung Nam Cương.
Ngay khi ông ta thương lượng với thị vệ Nam Cương, một bóng người cao lớn uy mãnh lặng lẽ tới gần xe ngựa.
Ông ấy lặng lẽ vén rèm lên, khiêng công chúa Huệ An khóc mệt đã ngủ lên bả vai, len lén chạy mất!
Khi Thừa tướng Hồng Lô thương lượng xong, chạy sang mời công chúa Huệ An xuống xe ngựa thì trong xe không có động tính gì.
"Điện hạ, mời ngài xuống xe."
Vẫn không có phản ứng.
"Điện hạ, thứ lỗi cho lão thân."
Thừa tướng Hồng Lô cả gan vén rèm lên, muốn xem điện hạ có xảy ra chuyện gì không, nhưng trong xe ngựa đâu còn bóng dáng công chúa Huệ An nữa?
"Người đâu, công chúa mất tích rồi!" Thừa tướng Hồng Lô kêu to.
Đám thị vệ Đại Chu lập tức cảnh giác.
Nếu nói họ đang trong tình trạng uể oải vì lặn lội đường xa, nhưng người có thể tránh được tầm mắt của mọi người giữa ban ngày ban mặt thì có lẽ chỉ Vệ Tư mới làm được.
Vệ Tư sải chân dài, chạy vù vùi
Vì trên đường không có vật gì che chắn, Thừa tướng Hồng Lô lập tức phát hiện ra ông ấy: "Ở bên kial"
Bọn thị vệ vội giục ngựa đuổi theo.
Ngự lâm quân Nam Cương cũng điều ra một đợt cao thủ vây quét Vệ Tư.
Cả đường không có tòa phòng ốc nào cả, cũng chẳng có lấy một cây đại thụ, rất bất lợi cho việc thi triển khinh công, ngược lại tạo ra lợi thế cực lớn cho các ky binh.
Vệ Tư bị đuổi kịp.
Đám đông vây quanh ông ấy.
Thị vệ Đại Chu cam đầu nói: "Thả công chúa ra! Nếu không làm ngươi chết không toàn thây!"
"Không!"
Vệ Tư một cước đạp hắn ta xuống ngựa.
Vệ Tư đang định cướp ngựa thì một loạt cung tên bắn về phía ông ấy.
Ông ấy khiêng công chúa Huệ An, di mũi chân tránh đi.
Ngựa thì không may mắn như vậy, ngã xuống dưới mũi tên của Ngự lâm quân Nam Cương.
Thừa tướng Hồng Lô biến sắc: "Đừng làm công chúa bị thương!"
Có Vệ Tư bảo vệ, họ khó mà làm công chúa Huệ An bị thương.
Nhưng Vệ Tư muốn thoát khỏi họ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nếu đơn đả độc đấu, không kẻ nào trong số họ là đối thủ của Vệ Tư.
Nhưng một người dù có mạnh đến đâu cũng không thể dễ đánh bại một đội quân.
Vệ Tư bị quấn lấy.
Tạ Cẩn Niên vừa ra cung làm chút việc vặt, đang ngồi xe ngựa hồi cung thì bất ngờ đụng phải trận chém giết này.
"Có chuyện gì vậy?" Y hỏi.
Xa phu dừng xe ngựa, đi đường vòng hỏi thăm rồi trở ve bẩm báo: "Hồi Cẩn công công, sứ thần của Đại Chu tới, thích khách không biết từ đâu xuất hiện, đột nhiên bắt cóc công chúa Hòa thân của Đại Chu."
Ngũ Hổ bay ra ngoài. Chương cv4o. ve ¡ư Ra lay 2 Một mũi tên suýt làm nó bị thương.