Chương 2057: Vệ Tư Có Thuốc 2
Chương 2057: Vệ Tư Có Thuốc 2Chương 2057: Vệ Tư Có Thuốc 2
Vệ Đình đưa Tô Tiểu Tiểu về nhà.
Vừa đến cửa Trình gia thì Tô Tiểu Tiểu tỉnh dậy.
Nàng mở mắt ra, nằm trong lòng Vệ Đình, nhìn thẳng vào mắt Vệ Đình: “Vừa rồi chàng lén hôn ta phải không?”
Vẻ mặt của Vệ Đình lạnh lùng, sắc mặt không thay đổi nói: 'Không có."
Tô Tiểu Tiểu nheo mắt lại.
Vệ Đình nói: "Chúng ta tới rồi, nàng đi vào đi."
Tô Tiểu Tiểu rất muốn tranh luận với hắn một phen, nhưng nàng đột nhiên cảm thấy trong hiệu thuốc có thứ gì đó.
Đây vẫn là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy kể từ khi mở hiệu thuốc nhỏ này.
Rốt cuộc thì đây là ảo giác hay là mối liên hệ giữa nàng với hiệu thuốc ngày càng sâu sắc hơn?
Nàng phải nhanh chóng chạy đi xác nhận lại.
"Ta tạm thời bỏ qua cho chàng đấy."
Nói xong thì Tô Tiểu Tiểu lập tức xuống xe ngựa.
Vệ Đình nhẹ nhàng thở hắt ra.
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên vén rèm ra và nói: 'Chắc chắn chàng đã hôn trộm tai"
Vệ Đình khôi phục bộ dáng cao lãnh, lạnh lùng chỉ trong vòng một giây: "Không phải."
Quên đi, trước tiên phải đi đến hiệu thuốc trước đã. Lần sau gặp thì nàng sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi.
Tô Tiểu Tiểu trở lại sân của Trình Tang.
Trình Tang và ba đứa bé đang ngủ, Toàn thúc và Uý Trì Tu đang chơi cờ trong sân.
Khóe miệng của Tô Tiểu Tiểu hơi giật giật.
Uý Trì Tu cười ha ha nói: "Không nghĩ đến phải không, bản thần quân lại có khả năng đạt được những thú vui của thế gian này."
Tô Tiểu Tiểu đánh một phát vào đầu hắn ta.
Uý Trì Tu: "... II"
Tô Tiểu Tiểu vào phòng, nhắm mắt bước vào hiệu thuốc.
Quả nhiên có thêm một hộp thuốc trên bàn trong phòng nghỉ.
Ở dạng thể lỏng, tổng cộng có năm bình nhỏ. Tác dụng cụ thể là gì thì không thấy ghi.
Tô Tiểu Tiểu ôm trán.
Tô Tiểu Tiểu cất thuốc và đi xem Xà Cốt Hoa.
Gần đây, ngày nào nàng cũng vào bón phân và tưới nước cho Xà Cốt Hoa, có vẻ vẫn có hiệu quả.
Những nụ hoa đã lớn hơn một chút, ngày nở hoa đang đến gần.
"Nụ hoa... Xà Cốt Hoa..."
Trong đầu Tô Tiểu Tiểu thoáng hiện lên điều gì đó, nàng nhìn loại thuốc mới trong hầu bao, lẩm bẩm nói: "Không phải là cho Vệ Tư chứ?"
Ra khỏi hiệu thuốc, Tô Tiểu Tiểu đi vào trong sân.
Uý Trì Tu và Toàn thúc đã chơi được năm ván cờ rồi.
Hắn ta không thắng nổi một ván nào.
Ở ván thứ sáu, Uý Trì Tu cắm bảo kiếm xuống đất.
Toàn thúc chịu nhục, rất cố gắng để thua Uý Trì Tu nhưng cuối cùng lại không thành.
Phải thua kẻ ngốc như vậy còn khó hơn việc thắng một cao thủ chơi col
"Uý Trì Tu"
Tô Tiểu Tiểu đi đến bên cạnh hắn ta, mỉm cười nhìn hắn ta.
Uý Trì Tu bị ánh mắt của nàng dọa sợ: "Ngươi đừng nhìn ta như vậy, ta sẽ hiểu lâm đấy!"
Toàn thúc nhìn hắn ta bằng ánh mắt không biết nói gì, giống như đang nói, ngươi như thế này, còn lo lắng tiểu tiểu thư sẽ thích ngươi sao?
Cô gia thông minh hơn ngươi nhiều!
Đúng vậy, trong lòng Toàn thúc đã tự động coi Vệ Đình là tiểu cô gia tương lai của nhà mình rồi.
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Có một số việc Vệ Đình vẫn luôn làm, nhưng không phải là hiện tại hắn không ở đây à? Ta suy nghĩ một chút, có lẽ ngươi có thể làm giúp ta được đấy?"
Uý Trì Tú lúng ta lúng túng nói: Da có người khác làm chuyện đó chưa?”
Tô Tiểu Tiểu suy nghĩ một lúc rồi nghiêm túc trả lời: "Ngoại trừ Vệ Đình thì chưa có ai làm cả"
Cơ thể của Uý Trì Tu run rẩy, đột nhiên hắn ta ôm chặt hay tay lại bảo vệ bộ ngực nhỏ của hắn ta: "Ngươi đừng làm ẩu. Bản thần quân chắc chắn sẽ không làm loạn cùng đám người phàm các ngươi đâu.'
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên nắm lấy cổ áo hắn ta sau đó kéo hắn ta xuống khỏi ghế đá.