Chương 2064: Chiến Than Thức Tỉnh! 4
Chương 2064: Chiến Than Thức Tỉnh! 4Chương 2064: Chiến Than Thức Tỉnh! 4
Để hắn ta đến thu hút sự chú ý của Thánh nữ, còn Tô Huyên sẽ giáng một đòn trí mạng cho Thánh nữ.
Cho dù không thể giết được nàng ta thì ít nhất cũng phải khiến nàng ta bị thương nặng!
Trường kiếm của Lục Trường Sứ chém vào da thịt của Tô Ly: "Dừng lại! Nếu không ta sẽ chặt đầu thằng nhãi này!"
Bà ta rất nghiêm túc.
Nếu bọn họ dám làm Thánh nữ bị thương thì bà ta sẽ băm nát tên tiểu tử này.
Thanh kiếm của Tô Huyên chệch hướng, kiếm khí cắt nát ống tay áo của Thánh nữ
Vệ Đình nhắm mắt lại.
Tô Huyên rơi xuống đất, quỳ một chân xuống, dùng La sát kiếm chống lấy cơ thể đang sắp ngã xuống của mình.
Tô Ly sắp khóc: "au là lỗi của ta... Võ công của ta quá kém... Nếu biết như vậy, ta sẽ không chạy đi chơi mỗi ngày... Ta chắc chắn sẽ ở trong phủ luyện võ với tổ phụ... Ta... Ø? Không thấy người đâu cả?"
Mọi người đều nhìn theo ánh mắt của hắn ta.
Đáng lẽ ra phải thấy Vệ Tư đang nằm trên mặt đất nhưng không biết ông ấy biến mất từ khi nào.
Trong một con hẻm tối như mực.
Tô Tiểu Tiểu đang thở phì phò kéo Vệ Tư vào.
"Cha ơi, cha nặng quá.
"Không đi được nữa rồi."
Tô Tiểu Tiểu ngồi xuống đất, thở hổn hển.
Vệ Tư đang hôn mê bất tỉnh và không thể tự nuốt được.
Thật ra thì tốt nhất là nên đợi đến khi ông ấy tỉnh lại rồi mới cho ông ấy uống thuốc, nhưng Vệ Đình và những người khác có khả năng sẽ chết.
Tô Tiểu Tiểu đứng dậy, khom lưng hành lễ với Vệ Tư một cái: "Con xin lỗi, chai"
Nàng sát trùng hai tay, lấy găng tay vô trùng từ hiệu thuốc ra đeo vào, lấy ống thông mũi dạ dày và một gói thuốc nước nhỏ, chậm rãi đổ vào ống thông cho Vệ Tư.
Sau khi thu dọn đồ đạc xong, Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm trên mặt đất, nhìn Vệ Tư một cách chăm chú.
Nói thật, nàng không chắc chắn rốt cuộc đó có phải là thuốc của Vệ Tư hay không. Một hơi thở trôi qua, hai hơi thở trôi qua, ba hơi thở... bốn hơi thở...
Tô Tiểu Tiểu lúng ta lúng túng nói: "Không phải là không có tác dụng chứ?"
"Mấy người, qua bên kia tìm đi."
Đấn rồi, đến rồi, Lục Trường Sứ đến đây rồi.
Tô Tiểu Tiểu đẩy đẩy vai ông ấy.
"Nếu cha không tỉnh dậy thì con sẽ trốn vào hiệu thuốc và mặc kệ người đấy!"
"Con trai của người cũng sắp bị giết rồi."
Bọn họ vào được rồi, vào được rồi!
"Bọn họ ở đằng kial"
Trên mặt đất, Vệ Tư từ từ mở mắt.
Trong mắt ông ấy không còn đờ đẫn nữa, cũng không phải là ánh mắt hung hãn khát máu nữa.
Là sự nghiêm nghị và bao dung trong trí nhớ của nàng, là tất cả sự chính trực lãm liệt của trời đất, tất cả đều tập trung trong mắt ông ấy.
Giây phút này, Chiến thần thực sự đã thức tỉnh rồi!
Tô Tiểu Tiểu rất nghiêm túc, nếu Vệ Tư không tỉnh dậy, nàng thực sự sẽ đi vào hiệu thuốc.
Dù sao Thánh nữ cũng sẽ không giết Vệ Tư, nhưng không có nghĩa là sẽ không giết nàng.
Nàng nhìn Vệ Tư lần cuối trước khi bước vào.
Nhưng mà lập tức phát hiện.
Ồ?
Ông ấy tỉnh lại?
Tô Tiểu Tiểu ngồi xổm trên mặt đất, giơ tay và vẫy vẫy trước mắt ông ấy.
Không phản ứng?
Thuốc không đúng sao?
"Giết nha đầu đó!"
Lục Trường Sứ mang theo mấy nữ đệ tử của điện Thánh nữ lao vào ngõ hẻm.
Lục Trường Sứ không chút do dự ra lệnh: "Giết nha đầu đó!"
Tô Tiểu Tiểu mắng: "Ta là gia chủ của Trình gia, ngay cả người của Trình gia mà các ngươi cũng dám giết!"
Lục Trường Sứ hu một cái: "Đêm hôm khuya khoắt, sao gia chủ của Trình gia có thể đến cái nơi khỉ ho cò gáy này cơ chứ. Rõ ràng là ngươi đang giả mạo."
Tô Tiểu Tiểu khit mũi: "Vì giết người diệt khẩu, các ngươi đúng là không màng thủ đoạn nào hương 2064. chien ¡ han InUC IT全 nhỉ"