Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 203 - Chuong 206: Than The 2

Chuong 206: Than The 2 Chuong 206: Than The 2Chuong 206: Than The 2

Cổ nhân thành thân sớm. Lão cha Tô mười tám tuổi đã cưới Trần thị, hai mươi tuổi có con đầu lòng, chính là nguyên chủ.

Tháng trước nguyên chủ vừa tròn mười sáu tuổi.

Lão cha Tô lớn lên đẹp trai, cao ráo, lại là người biết võ, dáng người cũng không tệ, nếu là ở kiếp trước chắc chắn ông ấy sẽ là một mỹ nam quyến rũ hàng nghìn cô gái!

Cũng tại thời xưa hai mươi làm cha, ba mươi làm ông, nên họ mới nghĩ mình già.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Cha à, cha không cảm tinh thần và năng lượng của mình càng lúc càng tốt hơn à?”

Lão cha Tô hoạt động gân cốt, như suy tư gì nói: "Con nói thì cha mới để ý, hình như là tốt hơn một chút."

Tô Tiểu Tiểu: Đùa cái gì vậy, ngủ sớm dậy sớm cơ thể tốt, tới trẻ con còn biết chuyện đói!

Lão cha Tô đẹp trai sờ sờ đầu: "Nữ nhi à, con nói xem có phải cha càng lúc càng trẻ ra không?”

Tô Tiểu Tiểu: " Khóe mắt vẫn còn có vài nếp nhăn."

Lão cha Tô: ”...'

Lão cha Tô kêu Tô Tiểu Tiểu đi theo mình vào phòng, vẻ mặt có chút thần bí.

"Cha, cha đang làm gì vậy?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Lão cha Tô mở ra một cái rương, lục lọi trong đó một lúc lâu.

"A, tìm được rồi! Suýt chút nữa tưởng mất rồi!"

Ông ấy quay lại, mồ hôi đầm đìa, trong tay là một chiếc hộp gỗ đào cũ kỹ.

Ông ấy đưa chiếc hộp cho Tô Tiểu Tiểu: "Con mở ra đi."

Tô Tiểu Tiểu cầm lấy, tay triu xuống, nói: "Cái hộp này nhìn không lớn, nhưng lại khá nặng, chất lượng không tệ."

Lão cha Tô mỉm cười thúc giục: "Mau mở ral"

"Ồ." Tô Tiểu Tiểu mở hộp gỗ đào đã có vết tích của thời gian ra, một mùi hương đào bụi bặm xộc vào mũi, phảng phất một chút hương thơm mát lạnh rất sảng khoái. .

Kỳ lạ nhưng dễ ngửi.

Ánh mắt của Tô Tiểu Tiểu rơi vào chiếc hộp gấm, nàng nhìn thấy một mặt dây chuyền ngọc bích nằm bên trong.

Kiếp trước Lê phu nhân rất thích sưu tâm ngọc, Tô Tiểu Tiểu mặc dù không cố ý nghiên cứu nhưng nàng cũng biết đôi điều về nó.

Mặt dây chuyền ngọc này là loại ngọc bội nước rất lâu đời, có thể nói là đế vương của ngọc bội, nếu làm thành vòng tay hay chuỗi ngọc, thì giá trị của nó là vô cùng lớn.

Ngọc bích nhất định phải nuôi dưỡng, Tô Tiểu Tiểu khi còn nhỏ thường nhìn thấy Lê phu nhân ngâm ngọc ngọc trong nước.

Hừ, Lê phụ nhân chưa từng cho nàng ngâm ngọc lần nào!

Nàng không phải là con ruột của Lê phu nhân, ngọc bích mới là con ruột của bài

Suy nghĩ của nàng quay về chuyện ngọc bích.

Lão cha Tô hình như không có tâm tư này, ông ấy chỉ tùy tiện ném nó xuống đáy hộp, mặt dây chuyền ngọc thiếu nước tram trọng, không có ánh sáng.

Cũng may là ngọc bích đủ già, nếu thay bằng ngọc bích non thì e rằng đã nứt từ lâu rồi.

"Cha, mặt dây chuyền ngọc này từ đâu đến? Nhìn rất có giá trị."

"Đồ gia truyền." Lão cha Tô nói: "Từ giờ trở đi nó sẽ là của con."

Tô Tiểu Tiểu sửng sốt: "Gia truyền, nhà chúng ta... Cũng có đồ gia truyền ư?"

Cha nàng không phải là cô nhi ăn cơm trăm nhà mà lớn sao?

Cô nhi là cách nói cho xuôi tai, chứ người trong thôn gọi bọn họ là những đứa ăn mày và mấy đứa chăn bò.

"Bây giờ thì phải rồi!" Lão cha Tô nói.

Tô Tiểu Tiểu : "...

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Cha, cha mua nó bao nhiêu vậy?”

"Cha không mua, có lẽ... Cha nhặt được nó.' Lão cha Tô nhớ lại.

Tô Tiểu Tiểu thắc mắc: "Cái gì gọi là có lẽ?"

Lão cha Tô giải thích: "Chính là ngay cả cha cũng không nhớ rõ. Theo những gì cha nhớ được, thì từ khi còn nhỏ cha đã đeo mặt dây chuyên ngọc này trên người, nhìn nó như vậy chắc cũng đáng giá mấy đồng tiên, cha liền nghĩ nếu ngày nào đó khó khăn quá sống không nổi nữa thì đem nó đi câm!"

Đáng giá mấy đồng tiền?
Bình Luận (0)
Comment