Chuong 2071: Hai Cha Con Nhan Ra Nhau 1
Chuong 2071: Hai Cha Con Nhan Ra Nhau 1Chuong 2071: Hai Cha Con Nhan Ra Nhau 1
Vệ Tư đã giải quyết xong con rối cao thủ cuối cùng đang mà Thánh nữ để lại bám trụ ông ấy rồi, bên phía Tô Huyên cũng đã giết xong rồi.
La sát chính là La sát, mặc dù đang trong tình huống thể lực chênh lệch nhưng hắn ta vẫn giết chết hai con rối cao thủ.
Đương nhiên, cũng một phần là do có Vệ Đình phối hợp ăn ý với hắn ta bắn tên lén.
Trong trận chiến đầu tiên, hắn ta đã đưa phía sau lưng của mình cho đối phương mà không he đắn đo.
Đây không chỉ là sự tin tưởng mà còn là lòng dũng cảm.
Vệ Đình và Tô Ly nhảy xuống mái nhà, Tô Tiểu Tiểu cũng đi ra khỏi hẻm nhỏ kia.
Tô Ly nhìn Vệ Tư cao lớn oai phong, hưng phấn đến nỗi nói lắp.
"Cha...
Mới hô được nửa tiếng "cha" thì Tô Huyên đã dùng tay bịt miệng hắn ta lại.
Đôi mắt của Vệ Đình chuyển động: "Cha."
Vệ Tư vui mừng gật đầu: "Tiểu Thất, lớn rồi, cũng trưởng thành rồi."
Về phần nói chuyện, ông ấy cần phải làm quen một lát đã.
Tô Tiểu Tiểu mở to đôi mắt ngập nước: "Chai"
Ta là nhi tức của người đây!
Trong đôi mắt long lanh của Tô Tiểu Tiểu tràn đầy tôn sùng, giống như cách nàng tôn sùng Tần Thương Lan vậy.
"Tiểu Tiểu." Vệ Tư gọi nàng bằng nhũ danh.
Xem ra ký ức nhiều ngày qua vẫn chưa mất đi.
Ban đầu Tô Tiểu Tiểu lo lắng nếu ông ấy khôi phục ký ức trước đây thì sẽ không nhớ những gì xảy ra trong mấy ngày qua.
Tô Ly cố gắng muốn gỡ tay Tứ ca của mình ra: "Còn ta thì sao? Ta thì sao?"
Vệ Tư nhìn hắn ta: "Tô, Tiểu Ngũ."
Tô Ly bị nhận ra không vui chút nào, thậm chí còn cảm thấy có chút thất vọng: "Không phải là nhi tử sao?"
Tô Huyên lại muốn đánh người.
Vệ Tư sờ vào kiếm Thanh Phong trong tay đã lâu không gặp.
Vệ Đình đột nhiên nói: "Cha! Cẩn thận! Trên kiếm có độc!"
Tay Vệ Tư dừng lại. Tô Ly đi tới, dùng đầu ngón tay chọc vào lưỡi kiếm.
Rầm.
Hai mắt hắn ta tối sâm lại và ngã xuống đất.
Tô Huyên không thể bỏ mặc, che hai mắt lại, nghiến răng nghiến lợi nói: "Đã nói là có độc rồi, cái đồ ngốc này."
Độc dược là Tô Tiểu Tiểu cho Vệ Đình để hắn phòng thân, là một loại thuốc nước không màu không mùi, khi bôi lên lưỡi kiếm thì ai cũng không thể phát hiện được.
Khi đó Thánh nữ chỉ lo nhìn chằm chằm Vệ Tư mà không để ý rằng Vệ Đình đã lén bôi thuốc độc lên lưỡi kiếm rồi mới ném thanh kiếm cho Vệ Tư.
Chỉ ngửi thôi thì sẽ không trúng độc, nhưng Thánh nữ và Vệ Tư đánh nhau thì chắc chắn sẽ động phải một ít.
Tô Tiểu Tiểu ơ một tiếng: "Chàng không sợ cha đụng phải à?"
Vệ Đình: "Ta không nghĩ được nhiều như vậy."
Vệ Tư: ...
Cái đồ con cái mà toàn chơi xỏ cha này. ...
Tô Tiểu Tiểu cho Tô Ly ăn thuốc giải.
Vệ Đình rửa sạch chất độc trên kiếm và tra vào bao kiếm.
Sau đó, ngoại trừ Tô Huyên thì tất cả mọi người đều trở vê hẻm Trường Lưu.
Quỷ Phố và Hắc Giáp Quân hội họp lại với nhau, không vội vã quay về Vương Đô như vậy.
Vệ Lục Lang, Vệ Thanh và Lý Uyển đều có mặt ở đó.
Vệ Hi Nguyệt cũng đã ở đây.
Ban ngày cô bé ngủ nhiều cho nên hiện tại không buồn ngủ, cô bé đang ngôi trong lòng phụ thân đếm quả óc chó.
Khi nhìn thấy gia gia, cô bé ôm bình quả óc chó bước tới, ngẩng đầu lên nhìn Vệ Tư.
Vệ Tư bế cô bé lên.
Người ta nói nam nữ bảy tuổi không được ngồi cùng một bàn, Vệ Hi Nguyệt đã bảy tuổi rồi, thường thì nữ nhi nhà giàu khác bằng tuổi cô bé thì đã bắt đầu học quy củ rồi.
Nhưng Vệ Hi Nguyệt không phải đứa nhỏ bình thường, thế giới trong mắt cô bé cũng khác với thế giới trong mắt người khác.