Chuong 2080: Phu Tu Lien Thu 1
Chuong 2080: Phu Tu Lien Thu 1Chuong 2080: Phu Tu Lien Thu 1
Vệ Tư vẫn rất hài lòng đối với chuyện nhi tử mình đã giết chết Hách Liên Nghiệp, cuối cùng thì tiểu thư sinh vốn vẫn luôn được các ca ca bảo vệ và che chở đã trưởng thành rồi.
Vệ Tư lại nói tiếp: "Ta vẫn luôn không gặp lại cái người đã bắt ta đi đó thêm lần nào nữa."
Vệ Đình đáp: "Liệu có khả năng rằng hắn ta là người của Nam Cương Vương, chứ hoàn toàn không ở điện Thánh nữ không?”
Vệ Tư gật đầu: "Có khả năng."
Tô Tiểu Tiểu lẩm bẩm nói: "Người có thể bắt sống được cha, chắc chắn là một cao thủ."
Tối qua nàng đã được chứng kiến Vệ Tư lúc tỉnh táo mạnh như thế nào rồi.
Cho dù ông ấy có bị thương thì cũng rất khó có thể bắt được ông ấy.
Nhắc đến mật thất, Tô Tiểu Tiểu bỗng nhớ ra một chuyện khác.
"Cha, người chờ một chút."
Dứt lời nàng liền chạy bình bịch ra ngoài.
Chẳng bao lâu sau, nàng lại bình bịch bình bịch chạy trở về, trong tay đã có thêm một chiếc hộp vuông bằng sắt.
Đây chính là bảo vật tiên triều được lấy ra từ gian mật thất trong ngọn núi lớn ở Bắc Yên.
Nàng đưa hộp sắt đó đến trước mặt Vệ Tư, nói: "Cha, người có thể mở nó ra không?"
Đêm qua bọn họ đã tâm sự hết quá nửa đêm, Vệ Tư gần như đã biết hết những việc có liên quan đến Toái Bắc Quan trước kia.
Ông ấy nhìn chiếc hộp sắt mà Tô Tiểu Tiểu đưa tới, giơ tay lên gõ khẽ mấy cái, tiếp đó mới lắc đầu nói: "Ta không mở được."
"A...
Tô Tiểu Tiểu có phần thất vọng nói: "Sao ngay cả cha mà cũng không mở được cơ chứ? Cha không phải là hậu duệ của Võ Đế sao? Đáng lẽ đồ mà Võ đế để lại thì chỉ có hậu duệ của Võ Đế mở được mới đúng."
Vẻ mặt Vệ Tư hơi cứng đờ lại, ông ấy cười nói: "Trước hết, vê chuyện ta có phải là hậu duệ của Võ Đế hay không thì chính bản thân ta cũng không biết rõ; thứ hai, thứ đồ này chỉ có người thủ lăng mới có thể mở được."
"Hả?"
Tô Tiểu Tiểu ngây người sửng sốt.
Ba huynh đệ cũng có phần kinh ngạc.
Vệ Lục Lang hỏi: "Cha, người thủ lăng là cái gì?" Vệ Tư cố gắng thích ứng với tốc độ nói này: "Ta cũng chỉ mới nghe tổ phụ của các con nói thôi, năm đó Võ Đế để lại di vật ở Toái Bắc Quan, vì để đề phòng số di vật đó rơi vào tay kẻ gian nên đã giao chìa khóa cho một vị thân tín, gọi là người thủ lăng."
Vệ Lục Lang gãi đầu một chút, lại hỏi tiếp: "Vậy sao cha lại biết chuyện mật thất trong núi lớn Bắc Yên ở ngoài Toái Bắc Quan cũng như di vật của Võ Đế?"
Vệ Tư nói: "Là do tổ phụ của các con đã nói cho ta biết, ông ấy nói rằng đây là bí mật truyên từ đời này qua đời khác của Vệ gia ta, thế nhưng nếu muốn hỏi nhiều hơn thì ông ấy cũng không nói. Vệ gia chúng ta đời đời canh giữ và bảo vệ di vật của Võ Đế. Còn về chuyện chúng ta có phải là hậu duệ của Võ Đế hay không thì không có chứng cứ nào chứng minh là đúng, cũng chẳng có chứng cứ nào bảo là sai."
Tô Tiểu Tiểu lại nhìn đồ trong tay mình một chút rồi nói tiếp: "Con nghĩ, chứng cứ chắc chắn đều ở trong cái hộp sắt này."
Vệ gia không thể vô duyên vô cớ mà canh giữ di vật của Võ Đế suốt bao đời như vậy được, Vệ gia nhất định có liên quan với Võ Đế.
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày tiếp lời: "Kỳ lạ thật, sao Thánh nữ và Nam Cương Vương lại biết được tất cả những chuyện này cơ chứ?"
Vệ Tư hồi tưởng lại rồi nói: "Tổ phụ của các con đã từng nói chuyện này cho Nam Dương Vương, hoặc có lẽ là ông ấy có liên hệ với Nam Cương."
Nam Dương Vương đã chết, chuyện năm đó cũng không thể nào truy cứu được nữa.