Chương 2086: Công Dụng Thần Kỳ Của Tiểu Hổ 1
Chương 2086: Công Dụng Thần Kỳ Của Tiểu Hổ 1Chương 2086: Công Dụng Thần Kỳ Của Tiểu Hổ 1
Vệ Lục Lang: Cái thằng nhóc lừa đảo này!
Vệ Lục Lang tuyệt đối không thể ngờ quả báo lại tới với hắn ta nhanh thế này.
Hắn ta vừa mới "chơi" cho lão cha nhà mình một vố, quay đầu một cái thì đã bị thân nhi tử gài vào bây
Vệ Tư hiền từ dịu dàng nói với Tiểu Hổ: "Tiểu Hổ ngoan, đi tìm các ca ca chơi đi, gia gia sẽ tim gà con cho con nhé."
Vệ Lục Lang: Đừng đi đừng đi! Tiểu Hổ đừng dil
Tiểu Hổ nghiêng đầu đáp: "Được al
Nói xong cậu bé nhảy nhót lon ton đi mất.
Vệ Lục Lang tuyệt vọng rồi.
Ngay vào thời khắc mấu chốt này, sao nhi tử lại không đáng tin như thế cơ chứ?
Vệ Thanh ở trong phòng nhìn thấy khí thế hung ác vô cùng của lão cha nhà mình thì trong lòng biết Tiểu Lục lại gây họa rồi.
Vốn hắn ta còn định sẽ xin cha tha thứ cho Tiểu Lục.
Nhưng sau khi nghe toàn bộ quá trình Tiểu Lục tự tìm đường chết thì Vệ Thanh dứt khoát kéo cửa ra, ném cho Vệ Lục Lang một cây gậy.
Đừng để cha động thủ, đệ tự đánh chết mình đi.
Cuối cùng thì dưới tình yêu thương chăm sóc của lão cha ruột nhà hắn ta, Vệ Lục Lang đã bị trừng trị đến mức vô cùng thê thảm. ...
Tại núi Thánh.
Thánh nữ vừa mới thoa thuốc xong, đang vận công để trị thương.
Bỗng nhiên Lư Trường Sứ đẩy cửa bước vào nói: "Thánh nữ, có người trong cung tới, nói là bệ hạ cho triệu kiến người."
Thánh nữ rất đỗi kinh ngạc.
Giờ này đáng lẽ bệ hạ phải nghỉ ngơi từ lâu rồi mới phải, tại sao lại cho triệu kiến nàng ta ngay trong đêm?
"Ta biết rồi." Nàng ta đáp rồi đi khoác thêm xiêm áo.
Lư Trường Sứ nhìn nàng ta với vẻ lo lắng: "Vết thương của người..."
"Không sao."
Thánh nữ không phải là kiểu nữ tử được nuông chiều cưng nựng từ bé như Trình Thanh Tuyết, trên con đường rèn luyện võ công, nàng ta cũng đã nếm trải không ít vất vả khổ cực. "Cổ mẹ ra sao rồi?" Nàng ta hỏi.
Sắc mặt Lư Trường Sứ lộ vẻ khó xử: "Đã chết rồi."
Thánh nữ nhíu mày đáp: "Xem ra cổ con trong người Vệ Tư đã được giải trừ."
Loại song cổ gồm cổ mẹ và cổ con này vốn tương sinh tương khắc, khống chế lẫn nhau, nếu một con chết thì chẳng bao lâu sau con còn lại cũng sẽ tiêu vong.
Lư Trường Sứ nghỉ hoặc nói: "Bên cạnh Vệ Tư lại có cổ sư lợi hại như vậy sao? Hay là ông ta tự biết cách giải cổ trùng? Nhưng đó là cổ do chính người tự tay luyện ra mà, dù có là các trưởng lão thì cũng phải tốn công tốn sức một phen mới tìm ra được cách giải."
Thánh nữ lắc đầu đáp: "May vị trưởng lão đều chưa từng rời khỏi điện Thánh nữ, vậy nên không thể là bọn họ đi giải cổ cho Vệ Tư được."
Thánh nữ mơ hồ cảm nhận được sau lưng Vệ Tư còn có một thế lực thần bí nào đó.
Chính thế lực này đang nhớ lại cuộc giao đấu lần này.
Ngọc Diện La Sát vốn muốn giết Vệ Tư, ấy vậy mà lần này lại kê vai sát cánh cùng với ông ta.
Ngoài ra còn có cung thủ có tướng mạo xấu xí kia nữa, không biết kẻ đó nhảy ra từ chỗ nào.
Nàng ta dám cam đoan, Nam Cương không có một cung thủ nào mạnh như kẻ đó hết.
Nhưng thật ra điều kỳ lạ nhất lại chính là nha đầu kia.
Tại sao nha đầu đó lại xuất hiện ở đây?
Rốt cuộc nha đầu đó có quan hệ gì với Vệ Tư, với vị cung thủ kia, và với cả Ngọc Diện La Sát nữa?
Đối với Thánh nữ, đây là lân đầu tiên mà nàng ta phải đối mặt với một cục diện bị động thế này.
Nghĩ đến đây, Thánh nữ lạnh lùng ra lệnh: "Phái người đi điều tra lai lịch của nha đầu đó cho ta, xem rốt cuộc nàng ta có phải là Hà Ngọc Oánh hay không?"
"Vâng!" Lư Trường Sứ nhận lệnh: "Người phải tiến cung ư?”