Chuong 2096:VeTuRa Tay 1
Chuong 2096:VeTuRa Tay 1Chuong 2096:VeTuRa Tay 1
Doãn Tiểu Điệp nghĩ chuyện này có thể thực hiện được.
Cô bé tạm biệt Tô Tiểu Tiểu trở về Doãn gia.
Doãn lão thái gia và Doãn Sùng Sơn đều ở nhà.
Ba người cùng thương lượng việc này ở trong thư phòng.
Doãn lão thái gia vô cùng sảng khoái nói: “Ta tin tưởng con người Trình tiểu thư, cũng tin tưởng năng lực của nàng. Tiểu Điệp, ngươi của dẫn nàng vào cung đi.”
Doãn Tiểu Điệp nói: "Dại"
Doãn Sùng Sơn chần chờ nói: "Phụ thân, làm vậy có quá mạo hiểm không?"
Doãn lão thái gia nói: "Cầu phú quý trong nguy, công tích của Trình Thánh Nữ quá lớn, nếu Tiểu Điệp muốn hoàn toàn thay thế được nàng ta thì không dễ dàng, nàng sẽ không hại Tiểu Điệp "
Về điểm này, Doãn Sùng Sơn không cãi lại.
Chính mắt Doãn Sùng Sơn nhìn thất Trình Tô cứu Doãn Tiểu Điệp, là thật lòng hay giả vờ thì ông ta có thể nhìn rõ được.
Doãn lão thái gia không có phản đối, Doãn Tiểu Điệp sai người đến Trình gia đưa tin cho Tô Tiểu Tiểu, sáng mai cô bé sẽ tới dẫn nàng vào cung.
Buổi chiểu, Vệ Đình ăn mặc trang phục của xa phu đến Trình gia.
Hắn mang đồ ăn tới cho Tô Tiểu Tiểu.
Gần đây Tô Tiểu Tiểu thèm ăn gà hoa quế của một cửa hàng lâu đời ở Vương Đô.
Gà nấu mới hoa quế tươi, thịt mềm tươi ngon, trong vị mặn thoang thoảng vị ngọt thanh từ hoa quế, ăn rất ngon mà không hề ngán.
Nhưng chủ quán chỉ bán sáu mươi con mỗi ngày, nên lượng người xếp hàng ở cửa rất đông.
Vệ Đình đứng đợi hai tiếng dưới ánh mặt trời chói chang mới mua được.
Kết quả là Tô Tiểu Tiểu chưa ăn được hai miếng đã chia hết cho ba đứa bé và Mị Cơ.
Trình Tang không thích ăn món này.
Mặt Vệ Đình có hơi đen.
Tô Tiểu Tiểu cầm một ngón tay thon dài như ngọc của hắn, nhẹ nhàng nói: "Được rồi, lân sau †a sẽ ăn một mình được không.'
Vệ Đình khit mũi.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười hỏi: "Đúng rồi, chàng nói muốn đi liên lạc sứ thần của Đại Chu, chàng đã liên lạc được chưa? "Không phải nãy giờ ta đi mua gà hoa quế cho nàng sao?"
Nhắc đến hắn tức muốn nổ phổi, đợi hai tiếng mà nàng chỉ ăn có hai miếng!
Rốt cuộc là mua cho ai?
"Một lát nữa ta sẽ đi."
Hắn nói.
"Đừng đi." Tô Tiểu Tiểu nói.
Vệ Đình kỳ quái nhìn nàng: "Tại sao?"
"Ta tìm được biện pháp vào cung rồi."
Tô Tiểu Tiểu nói chuyện Doãn Tiểu Điệp nhắc đến: "Chàng vào cung thông qua sứ thần chưa chắc có thể đến gần người Nam Cương Vương, ta thì không giống, ta đi theo Doãn Tiểu Điệp thì có thể đến tận tẩm cung của Nam Cương Vương."
"Việc này quá nguy hiểm."
Vệ Đình không do dự nói luôn: "Không được đi.'
Để nàng vào cung một mình hắn không yên tâm.
Tô Tiểu Tiểu nói: 'Chẳng lẽ ngươi vào cung là có thể vạn vô nhất thất? Chàng đừng quên dù sao ta cũng là đích nữ của Trình gia, là người Nam Cương, có bị lộ cũng có thể thoái thác là vì quan tâm bệ hạ muốn chữa bệnh cho bệ hạ. Còn chàng thì nói như thế nào, Vệ tướng quân của Đại Chu?”
Không đợi Vệ Đình phản bác, Tô Tiểu Tiểu lại nói: 'Hơn nữa, đừng quên, khuôn mặt của chàng đã bị Thánh Nữ nhìn thấy, nếu chàng bị lộ thân phận, không sợ nàng ta cướp chàng về làm áp trại phu quân sao?"
Vệ Đình nhìn cô đầy ẩn ý: "Cho nên nàng lo lắng ta sẽ bị người phụ nữ khác cướp đi?"
Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Ta là không chia sẻ người đàn ông của mình với người phụ nữ khác!"
Vệ Đình: "Ồ”"
Tô Tiểu Tiểu ôm hai tay trước ngực: "Tóm lại ta vào cung an toàn hơn chàng, chuyện này quyết định như vậy đi, nếu chàng không yên tâm thì giả làm xa phu ở ngoài cung tiếp ứng cho ta. Nếu chàng không đồng ý..."
Vệ Đình không đợi co nói hết đã cắt ngang: "Nàng sẽ tự đi đúng không?”