Chuong 2100: Lan Dau Tien Gap Nam Cuong Vuong 3
Chuong 2100: Lan Dau Tien Gap Nam Cuong Vuong 3Chuong 2100: Lan Dau Tien Gap Nam Cuong Vuong 3
Tô Huyền từng nói, trong cung Nam Cương Vương mắc quái bệnh, cân máu của người kia làm thuốc dẫn, một tháng một lần.
Ngự Hoa Viên.
Tam vương tử đứng im lặng dưới ánh trăng.
Nam Cương Vương đẹp động lòng người, tất nhiên ngoại hình của hắn cũng không kém.
Một cung nữ cúi đầu tiến lên thẹn thùng hành lễ với hắn: "Tam điện hạ."
Nếu Tô Tiểu Tiểu và Doãn Tiểu Điệp ở chỗ này, nhất định có thể phát hiện ra người này cung nữ thân cận của tiểu công chúa.
Tam vương tử dường như không chú ý tới ánh mắt ngưỡng mộ của cung nữ, cười dịu dàng nói: "Ngươi có biết nữ đệ tử đi cùng Doãn thánh Nữ hôm nay đang ở đâu không?"
Cung nữ đáp: "Thưa Tam điện hạ, nô tỳ mới thấy nàng cùng Doãn Thánh Nữ ở gần ngự y viện."
Tam vương tử cười nói: "Ngươi mời nàng đến đây, nói là tiểu công chúa tìm nàng."
Cung nữ do dự một lát, cảm thấy hành động này không thích hợp nhưng không muốn Tam vương tử thất vọng.
"Tam điện hạ yên tâm, nô tỳ chắc chắn sẽ dẫn nàng đến!"
Tam vương tử rất hài lòng.
Dù phương là người của điện Thánh Nữ nên hơi phiền phức.
Nhưng ai bảo hắn là nhi tử được phụ vương sủng ái nhất chứ?
Chỉ cần người hắn muốn không phải là Thánh Nữ hoặc trưởng lão thì phụ vương đều không trách tội hắn. ...
Bên kia, Vệ Tư dẫn theo Vệ Đình vào cung.
Hoàng cung của Nam Cương Vương được canh gác nghiêm ngặt nhưng đối với cao thủ như Vệ Tư thì có thể ra vào dễ dàng.
Từ khi còn nhỏ, Vệ Đình luôn mong ước được cha mang theo phi thân giống như các ca ca.
Cuối cùng đêm nay hắn cũng được trải nghiệm.
'Ọe...
Hắn quỳ xuống đất, nôn mửa.
Búi tóc đẹp trai của Vệ Đình đã bị thổi thành chổi lông gà, nhìn khó mà tả được.
Có một sợi tóc con chổng lên ngược hướng.
Vệ Tư từ ái dùng nội lực vuốt thẳng sợi tóc. Lúc này, Vệ Đình không biết hình tượng của mình đáng thương, cuối cùng phải tốn rất nhiều công sức mới có thể bình phục trở lại.
"Cha, cha từng đến đây chưa rồi?" Hắn hỏi.
Vệ Tư suy nghĩ một lát rồi gật đầu, trong lòng hơi mờ mit.
Xem ra ông ấy từng đến đây chỉ là lúc đó không tỉnh táo nên ký ức cũng không rõ ràng.
Vệ Đình hiểu rõ.
Hắn tìm một cây đại thụ ở gần đấy để cha ngồi lên cành cao.
Sau đó hắn thảo thuận trước với cha.
"Chúng ta chỉ đến đây để bảo vệ Tiểu Tiểu, không thể để lộ thân phận... Không đúng, là tuyệt đối không được để lộ, không được để bất luận kẻ nào phát hiện ra chúng ta, ba hiểu không?"
Vệ Tư nhìn trời, mắt xoay một vòng. Vừa nhìn đã biết là không muốn đồng ý với hắn.
Vệ Đình đỡ trán.
Sau khi thuốc hết tác dụng, cha hắn lại bắt đầu bướng bỉnh.
Vệ Đình thở dài: "Cha, ta nghiêm túc, nếu cha không nghe lời, Tiểu Tiểu sẽ tức giận."
Vệ Tư liếc hắn một cái, như muốn nói, ta dễ bị lừa đến vậy sao?
Vệ Đình dùng đòn sát thủ: "Ta sẽ nói cho Tiểu Tiểu biết cha vừa làm con nôn."
Cơ thể Vệ Tư lung lay!
Con dâu là con ruột, con trai là nhặt được... Vệ Đình hoàn tất việc giám định.
Vệ Đình trịnh trọng dặn dò lại: "Không thể dùng bất luận hình thức nào để ra tay tất công bất cứ ai.
Chân Vệ Tư không an phận lắc lư qua lại.
Vệ Đình nhìn về phía chân ông ấy: "Cũng không được động chân."
Mắt Vệ Tư nhìn lên trên.
Vệ Đình lập tức dập tắt tính toán của ông ấy: "Cũng không đánh bằng dùng đầu."
"Cả mông nữa."
"Tóm lại, từ đầu đến chân, đều không được phép động đậy."
Vệ Tư nín thở.
Vệ Đình bất đắc dĩ nhắm mắt lại: "Cha có thể hít thở."
Cha hắn định tự làm mình ngạt thở chết hay sao?
Vệ Tư hít mạnh.
Hút —— hô —— hút —— hô ——
Vệ Đình: "..."