Chuong 2104: ChaVe Pha Huy Vuong Cung 2
Chuong 2104: ChaVe Pha Huy Vuong Cung 2Chuong 2104: ChaVe Pha Huy Vuong Cung 2
Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu phát hiện ra Vệ Tư trong một nhà kho gần Lục bộ.
Hai người vô cùng lo lắng sợ ông ấy bị người phát hiện.
Ông ấy thì người lại, không biết ông ấy lấy đâu ra một bộ khôi giáp, trực tiếp đứng trong đám đông chỉ huy.
Ngọn lửa lan ra khắp nơi, chiếu sáng khuôn mặt phủ đầy tro bụi của ông ấy, nhưng khuôn mặt lập thể khiến ông ấy trông vô cùng uy nghiêm, không thể mạo phạm.
Một tên thị vệ đâm đìa mồ hôi chạy tới, cam một cái thùng, cung kính hành lễ: "Đại nhân, ngài xem thùng gỗ như này có được không?”
Vệ Tư chắp tay sau lưng, uy nghiêm gật đầu.
Thị vệ thả lỏng, được một vị đị nhân uy nghiêm như vậy công nhận, khiến thị vệ cảm thấy vinh hạnh không nói thành lời.
"Vậy, tiểu nhân đi múc nước đây." Thị vệ nói.
Vệ Tư nhẹ nhàng xua tay.
Thị vệ vội vàng rời đi.
Đồng bạn của hắn lên đi cùng.
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người.
"Vị đại nhân kia mới đến à?"
"Không biết."
"Sao đại nhân không nói lời nào?”
“Cái này gọi là tích chữ như vàng!"
"Cũng đúng, vừa nhìn đã biết là không dễ chọc."
Xuyt đừng nói nữa, làm việc đi!"
Vệ Tư chỉ huy như thật, trông vô cùng khí thế.
Thị vệ và cung nhân đi ngang qua lần lượt hành lễ với ông ấy, không có ai nghi ngờ thân phận của ông ấy.
Vệ Đình giật giật khóe miệng.
Kẻ phóng hỏa lại ở đây chỉ huy dập lửa?
Chẳng lẽ lửa do mình châm thì tự mình tới dập, kích thích đến vậy sao?
Vệ Đình tưởng mình đã đủ không biết xấu hổ, thấy cha mình mới biết đạo hạnh của mình còn kém như thế nào.
Cha hắn mới là đỉnh cao. Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu trốn sau một khối đá được điêu khắc màu đen.
Vệ Đình nhặt một nắm sỏi trên mặt đất ném vào gáy của cha mình.
Hắn vốn định nắm vào vai ông ấy, nhưng lại bị hành động của cha dọa cho giật mình run tay...
Vệ Tư quay đầu lại với ánh mắt chứa sát khí thấu xương.
Vệ Đình nhét viên sỏi còn lại vào tay Tô Tiểu Tiểu, nắm tay Tô Tiểu Tiểu lên. .
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên bị bắt đội nồi: "..."
Vệ Tư định đợi hai người họ đến để hội hợp.
Theo lý thuyết ông ấy nên lén lút tránh để người phát hiện ra.
Nhưng ông ấy không làm như vậy.
Ông ấy thoải mái ung dung, nghênh ngang rời khỏi hiện trường.
Đi đến đâu mọi người đều cúi đầu nhường đường.
Ông ấy cũng không quay đầu lại mà đi vào trong bóng đêm, nhưng không ai nhận điều tra có gì không ổn.
Đêm nay có một phần diện tích lớn ở vương cung xảy ra hỏa hoạn, chắc chắn đại nhân đang đi điều tra tình hình.
Đúng là tận chức tận trách với nhiệm vụ của mình, mọi người nghĩ vậy.
Đêm nay cha Vệ chơi vui vẻ chứ?
Vệ Đình nói với Tô Tiểu Tiểu: "Cha sẽ tới sớm thôi. Nàng phải nói rõ với ông ấy rằng phóng hoả là sai đó!"
Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ liếc nhìn hắn: "Sao không phải là chàng nói trực tiếp với cha?"
Vệ Đình ho nhẹ một tiếng, nghiêm túc nói: "Việc này... ta không thể nói được."
Cha hắn sẽ đánh hắn mất.
Tô Tiểu Tiểu liếc hắn một cái: "Nếu chính con trai của cha không nói cho cha biết, thì làm sao ta, con dâu của cha, có thể mở miệng được?"
Vệ Đình nói: "Con trai là tùy tiện nhặt vê, con dâu là được cưới hỏi về đàng hoàng, còn cân nói rõ hơn với nàng không."
Tô Tiểu Tiểu nheo mắt, lườm hắn: "Đây có phải là lý do khiến chàng vừa rồi cố tình gạt ta không?"
Vệ Đình: "..."
Trò đùa này thật khó để vượt qua mà.
Tô Tiểu Tiểu: "Ta muốn được ăn gà ở đường Đông."
Vệ Đình sửng sốt: "Mất ba giờ đồng hồ đó!" hương + ¡ 04. Gha vẹ rha Huy Vương Cung < Xếp hàng chờ mua còn lâu hơn cả gà quế thơm! Thấy Vệ Tư đang đến gần, chỉ còn cách hơn chục bước chân, Vệ Đình nghiến răng nghiến lợi nói: Được, sẽ mua cho nàng!"