Chương 2142: Uy Nghiêm Của Chiến Thân! 3
Chương 2142: Uy Nghiêm Của Chiến Thân! 3Chương 2142: Uy Nghiêm Của Chiến Thân! 3
Tô Tiểu Tiểu nhanh chóng mở hàm răng nghiến chặt của Vệ Tư và đút thuốc cho ông ấy.
Từ lúc uống đến khi thuốc phát huy tác dụng phải mất ít nhất hai đến ba phút.
Cái này vốn đã rất nhanh, nhưng đây là vấn đề sinh tử, ngay cả chờ một hơi thở cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Tiếng sáo của Thánh nữ có tác dụng ngay lập tức.
Vệ Tư run ray như cây sấy, để không làm Tô Tiểu Tiểu bị thương và giữ lại chút tỉnh táo cuối cùng, ông ấy đã cắn đầu lưỡi của mình, đảo ngược gân cốt.
Tô Tiểu Tiểu nhìn máu chảy ra từ khóe miệng Vệ Tư thì nhận ra có gì đó không ổn.
Nếu tiếp tục không khống chế được thì cha chồng nàng sẽ tự sát...
Tô Tiểu Tiểu lấy thuốc an thần ra.
Chỉ đành để cha chồng ngất đi.
Mặc dù sau chuyện này cha chồng và người kia có thể bị Thánh nữ bắt giữ, nhưng thế vẫn hơn là chất.
Ngay khi Tô Tiểu Tiểu nghĩ rằng chỉ còn mỗi cách bất đắc dĩ như thế cho đêm nay thì một tiếng đàn du dương đột nhiên vang lên từ ngọn núi phía sau nàng.
Giống như tiên nhạc kỳ ảo thanh tao từ từ truyền tới, gợn sóng thoang thoảng theo mọi hướng, lại giống như âm thanh của thiên nhiên.
Tiếng đàn này ——
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên quay lại.
Chỉ nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ đỏ ngồi trên một tảng đá ở núi Thanh Đại dưới bầu trời nửa sáng.
Một vòng mặt trời mọc từ từ mọc lên sau lưng hắn ta.
Đôi tay trân chơi đàn hạc, bầu trời như một bức tranh, núi sông hùng vĩ.
Tô Tiểu Tiểu giật mình.
Đột nhiên, tiếng đàn thay đổi, sát khí vô tận tràn ngập khắp thiên địa, tiếng sáo của Thánh nữ trong nháy mắt bị trấn áp!
Đôi mắt đờ đẫn của Vệ Tư lập tức lấy lại được sức sống.
Thánh nữ cau mày, nàng ta cố gắng thổi sáo.
Tuy nhiên, dưới sự đàn áp của tiếng đàn, tiếng sáo của nàng ta không còn tác dụng nữa.
Vệ Tư chậm rãi ngước mắt lên, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng.
Thánh nữ bất ngờ bắt gặp ánh mắt của ông ta, một linh cảm chẳng lành tràn ngập trong lòng nang ta.
Nàng ta vội vàng lấy ra một viên thuốc khác.
Nhưng trước khi nàng kịp ném viên thuốc vào Vệ Tư, Vệ Tư đã nắm lấy đuôi roi và kéo nàng ta xuống ngựal
Sau đó, Vệ Tư mặt không biểu tình rút đuôi roi đang cắm trong lòng bàn tay mình.
Thánh nữ choáng váng.
Vệ Tư đã khôi phục thân trí.
Làm sao có thể?
Thánh nữ nhìn chàng trai trên núi.
Hắn ta là ai?
Tại sao có thể làm nhiễu loạn tiếng sáo của nàng ta?
Không đúng.
Nó không chỉ làm nhiễu loạn tiếng sáo mà còn làm dịu đi hơi thở bên trong của Vệ Tư.
Chiến thần thức tỉnh, ông ấy mang đôi mắt khát máu và phán xét bước từng bước một đi về phía Thánh nữ.
Thánh nữ nắm chặt tấm lụa trắng trong tay.
Mấy ngày qua nàng ta đã chữa thương, lại còn "tăng" thêm ít công lực, sẽ không thua một cách chật vật dưới tay ông ấy như lần trước nữa.
Nhưng tại sao nàng ta lại cảm thấy ớn lạnh chạy dọc sống lưng?
Nàng ta xoay cổ tay và lấy ra một bình cổi
Nhưng nàng ta còn chưa kịp hạ cổ độc lên người Vệ Tư và nàng thì tiếng đàn lạnh lùng vang lên, cổ độc của nàng chết ngay tại chỗ!
Thánh nữ dùng ánh mắt không thể tin được nhìn người đàn ông trên núi.
Tiếng đàn của người đàn ông này thực sự có thể giết chết cổ độc?
Rốt cuộc thì hắn ta là ai?
Vệ Tue không cho nàng ta cơ hội phản ứng, ông ấy giậm chân, nhảy lên một cái, trong không gian chỉ lưu lại tàn ảnh.
Thân hình Thánh nữ chợt lóe lên, nàng ta bị đánh một chưởng!
Nắm đấm của Vệ Tư chưởng vào lòng bàn tay nàng ta mà không thương tiếc.