Chuong 2161: Vua That Hien Than 1
Chuong 2161: Vua That Hien Than 1Chuong 2161: Vua That Hien Than 1
Doan gia.
Doãn lão thái gia và con trai Doan Sung Sơn thắp đèn nói chuyện suốt đêm trong thư phòng.
Doãn Sùng Sơn nói: "Phụ thân, gân đây vương đô không yên, thường xuyên xảy ra sự cố. Có người phóng hỏa vương cung làm Tam vương tử bị thương, đến nay vẫn chưa tra ra hung thủ là ai. Ngoài ra, thánh nữ cũng mất tích."
Nam Cương Vương kỳ thật không công bố tin Thánh Nữ mất tích ra bên ngoài, nhưng Doãn Tiểu Điệp là Thánh Nữ tân nhiệm, ba ngày rồi Thánh Nữ không đi dạy cô bé, điều này vô cùng bất thường.
Doãn lão thái gia không lo cho Thánh Nữ, chuyện ông ấy thực sự quan tâm chính là hành động của bệ hạ: "Tất cả bộ lạc đều nhận được lệnh điều động quân tiến về phía bắc, hình như Bệ hạ định khai chiến với Đại Chu."
Doãn Sung Sơn buồn bực nói: "Không phải đang hòa thân với Đại Chu sao? Công chúa hòa thân cũng tới rồi... À phải, hình như công chúa hòa thân bị người ta cướp đi, đến nay vẫn chưa có tin tức gì.'
"Ai biết được, vị bệ hạ này của chúng ta...
Câu tiếp theo, Doãn lão thái gia không nói.
Là con dân Nam Cương, ông ấy không nên chỉ trích quốc quân của mình.
Nhưng đứng dưới góc độ của người ngoài, ai cũng thấy thủ đoạn của vị bệ hạ này quá tàn nhẫn.
Chính quyền Nam Cương khác với các nước Đại Chu, thế gia vừa nắm tài lực vừa nắm quan trường trong tay, thậm chí con em hoàng thất cũng bị thế gia cản trở.
Mấy năm nay quyền lực của hoàng thất dân lớn mạnh, các đại thế gia mới chịu cụp đuôi làm người.
Nhưng binh quyền vẫn ở trong tay tám bộ lạc lớn, Nam Cương Vương muốn điều binh thì phải có được sự ủng hộ của tám bộ lạc lớn và tứ đại thế gia.
Nhạc gia, Cơ gia từ lâu đã cúi đầu xưng thần với Nam Cương vương, vừa nhận được mệnh lệnh là lập tức phái binh tiến về phía bắc, thậm chí còn chuẩn bị sẵn sàng lương thảo.
Mỏ của Trình gia cũng bắt đầu vận chuyển binh khí.
Hai đại bộ lạc dưới trướng Doãn gia cũng định phát binh.
Hai cha con đang nói chuyện, hạ nhân ở ngoài thư phòng bẩm báo: "Gia chủ, có một vị cô nương đến làm khách, nói mình họ Trình!"
Hai cha con nhìn nhau.
Trình cô nương? Trình Tô?
Đêm hôm khuya khoắt nàng tới Doãn gia làm gì?
Doãn lão thái gia khó hiểu thì khó hiểu nhưng vẫn nói với hạ nhân: "Mau mời vào!"
"Vâng!"
Hạ nhân cung kính mời Tô Tiểu Tiểu vào phủ qua cửa chính, dẫn thẳng đến thư phòng của Doãn lão thái gia.
Doãn lão thái gia thấy quả nhiên là nàng, cười chào hỏi: "Trình cô nương."
Tô Tiểu Tiểu khách sáo hành lễ vãn bối: "Doãn gia chủ, Doãn lão gia."
“Mời Trình cô nương.' Doãn Sung Sơn làm động tác mời vào thư phòng.
Tô Tiểu Tiểu không vội đi vào mà nói với hai người: "Ta đêm khuya đến thăm là để Doãn gia chủ và Doãn lão gia cùng gặp một người."
Tất cả mọi người đều là người hiểu chuyện, không cần phải đến bộ đồ hư dữ ủy xà kia.
Tất cả đều là người thông minh, không cần xài mấy chiêu lá mặt lá trái.
Hai cha con đoán được nàng không có việc thì sẽ không đến*, nhưng cũng không ngờ nàng lại đi thẳng vào vấn đề như vậy.
(*) Nguyên văn là "无事不登三宝殿" -~ 'Vô sự bất đăng tam bảo điện": Trong chùa chiền Phật giáo có lễ bái, cúng bái thân phật, ... Không có việc gì không được đi lại la hét âm ï ở đây. Sau này được dùng với nghĩa là không có việc thì sẽ không đến.
Doãn Sung Sơn hỏi: "Người Trình cô nương muốn chúng ta gặp là..."
Tô Tiểu Tiểu nghiêng người.
Một nam tử mặc áo choàng đen cất bước đi tới trước mặt hai người.
Ông ấy đội mặt nạ và mũ trùm đầu, bàn tay lộ ra dưới ánh nến nơi hành lang trắng hếu như xương.
Hai người đều ngẩn ra.