Chuong 2171: Tinh Toan So Sach 2
Chuong 2171: Tinh Toan So Sach 2Chuong 2171: Tinh Toan So Sach 2
Câu nói hắn vô số lân muốn kết liễu chính mình, hóa ra không phải cố ý tranh thủ sự thương hại của bà.
Nó thật sự muốn sớm được giải thoát.
Thái hậu giàn giụa nước mắt.
Nam Cương Vương nói: 'Mẫu hậu, người đừng nghe đám người này nói bậy!”
Tô Tiểu Tiểu thờ ơ trào phúng nói: "Người nói bậy không phải ta, mà là ngươi! Nói đến bệnh của ngươi, Trình Tô bất tài, chỉ hiểu một ít về thuật Kỳ Hoàng, ta đọc qua hồ sơ bệnh án của ngươi rồi, thật ra ngươi không hề bị bệnh gì cả! Ngươi không cần lấy máu của huynh đệ ruột mình làm thuốc dẫn, căn bệnh mà ngươi mắc phải chính là tâm bệnh”
"Chắc ngươi nuốt không ít đau khổ ở dân gian đâu nhỉ, khi nghe nói mình là đệ đệ của đương kim thiên tử, mới đầu có phải rất vui mừng không? Nhưng vui xong rồi, tâm lý của ngươi dần trở nên méo mó. Ngươi đang suy người bị vứt bỏ tại sao lại là người mà không phải hắn? Ngươi bắt đầu ghen tị, cũng bắt đầu hận hắn. Ngươi muốn giết hắn, nhưng lại cảm thấy như vậy quá thoải mái cho hắn, không bằng trả lại hắn gấp mười gấp trăm lần những gian khổ mà ngươi đã chịu ở dân gian, khiến hắn sống không bằng chết, trả thù như vậy mới vui. Đó ác niệm của ngươi."
"Nhưng nội tâm của ngươi lại rối bời không thôi. Hắn là ca ca của ngươi, chuyện lúc trước hắn không phải là người đưa ra lựa chọn. Ngươi xuất hiện có mục đích, hắn lại hoàn toàn tin tưởng ngươi, bảo vệ ngươi. Giết một ca ca như vậy sẽ khiến lương tâm ít ỏi của ngươi bị giày vò. Vì vậy ngươi nghĩ, thế thì để cho hắn sống, ít nhất hắn còn sống, ta không giết hắn, đây là lòng nhân từ của ta."
"Khi ngươi có ác niệm, không muốn thừa nhận cái ác của mình; khi ngươi giãy giụa, lại không muốn thừa nhận mình lòng dạ mêm yếu."
"Cứ như vậy, ngươi bị bệnh, ngươi cân máu của hắn, ác niệm và giấy giụa của ngươi đều được cân bằng."
Trong đại điện lại lặng ngắt như tờ.
Lần này họ không sốc vì những bí mật bị Tô Tiểu Tiểu vạch trần mà bị tài năng phân tích tuyệt vời của nàng thuyết phục.
Nếu nàng bịa ra thì cũng quá ghê gớm.
Hoàn toàn không có sơ hở.
Nếu không phải bịa ra thì càng ghê gớm.
Đến cả đám thần tử như họ cũng không nhìn thấu lòng bệ hạ, lại bị một tiểu nha đầu là nàng phân tích rõ ràng rành mạch.
Ba vị Các lão và Trương Thái Phó: Đại gia! Rất muốn thu làm đồ đệ! Nam Cương Vương hung ác nói: "Giả! Tất cả đều là giả! Bất kể ngươi lấy những thứ gọi là bằng chứng này từ đâu ra, đệ đệ đệ của trẫm đã táng trong bụng thú từ hơn ba mươi năm trước rồi! Các ngươi đừng hòng qua mặt trẫm! Đừng hòng qua mặt Thái hậu! Ngự lâm quân nghe lệnh, bắt bọn họ lại! Kẻ nào vi phạm, giết không thal"
Động tĩnh lớn như vậy, Ngự lâm quân đã ở bên ngoài sẵn sàng đón địch từ lâu.
Được lệnh, Ngự lâm quân lập tức phái cung thủ, một loạt cung tiễn đồng loạt nhắm ngay đoàn người Tô Tiểu Tiểu.
Thái hậu bi phẫn nhìn Nam Cương Vương: "Ngươi muốn giết ca ca ruột của ngươi sao?"
Nam Cương Vương nghiêm mặt nói: "Thái hậu trúng cổ, đưa bà ấy về tẩm điện!"
Thái hậu đỏ hốc mắt quát: "Ai gia không đi! Ngươi có giỏi thì giết ai gia trước xeml"
Một gã thị vệ Ngự lâm quân đi tới trước mặt Thái hậu, muốn cưỡng bắt Thái hậu đi.
Tô Tiểu Tiểu một chân đạp ngã hắn ta: "Ngươi là cái thá gì! Cũng xứng đụng Thái hậu!"
Thái hậu ở chỗ này, Ngự lâm quân không dám bắn tên, đành phải bắt mấy người Tô Tiểu Tiểu lại trước.
Vài tên thị vệ xông tới chỗ Tô Tiểu Tiểu và Tông Chính Huy.
Chọn quả hồng mềm mà nắn, bắt được nữ nhân này và nam nhân yếu đuối kia thì coi như giải quyết được một nửa vấn đề.