Chương 2201: Huynh Muội Trùng Phùng 3
Chương 2201: Huynh Muội Trùng Phùng 3Chương 2201: Huynh Muội Trùng Phùng 3
Tuyệt đối sẽ không bị Điểu thực cám dỗ, cũng tuyệt đối sẽ không bị Kim điêu khuất phục.
Khi Tô Tiểu Tiểu và Thánh nữ đến gần con suối nơi Vệ Đình biến mất, Tô Mạch cũng vừa hay đến nơi.
Nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, Tô Tiểu Tiểu có chút sững sờ: "Đại biểu ca?"
Tô Mạch quay đầu, nhìn thấy muội muội.
Tô Tiểu Tiểu khi ở biên giới chiến đấu gây đến không thể nhận ra, mấy ngày nay nàng ăn uống tốt, nghỉ dưỡng hợp lý, nên đã tăng cân một ít, khuôn mặt hồng hào nhỏ tròn dễ thương.
Tô Mạch nhẹ nhõm được một chút, nguôi giận, ánh mắt ôn nhu đi về phía cô: "Tiểu Tiểu."
"Đại biểu ca, sao huynh lại tới Nam Cương?" Tô Tiểu Tiểu vừa hỏi xong, đột nhiên hiểu ra điều gì đó,'Đừng nói huynh là người đưa hòa thân công chúa đến Vương đô?”
Tô Mạch gật gật đầu: "Là ta."
Muội muội ta rất thông minh, nhưng đệ đệ lại rất ngốc.
Tô Ly đang ngồi trên xe ngựa thì đột nhiên hắt hơi.
Tô Mạch nói: "Sức khỏe của tổ phụ rất tốt, Chiến sự ở Bắc Yến cũng diễn ra rất thuận lợi, muội yên tâm. Sức khỏe của muội thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu nói: 'Rất tốt."
Tô Tiểu Tiểu liếc nhìn thủy quân Tô gia đang không ngừng lặn lội tìm kiếm trong suối, hiểu rằng Tô Mạch cũng đến đây để tìm Vệ Đình .
Huynh muội đoàn tụ, lẽ ra phải có nhiều điều để nói, nhưng trước mặt Vệ Đình không rõ tung tích, sống chết không xác định, nên hai người chỉ có thể kìm nén niêm vui trùng phùng.
Một tên thủy quân lẻn lên, hướng về phía Tô Mạch ra ám hiệu đặc biệt cho thuỷ quân.
Tô Mạch gật đầu, nói với Tô Tiểu Tiểu: "Nơi này tìm kiếm không ít rồi, chúng ta bơi xuôi vê phía sau đi."
Hắc Giáp Vệ không giỏi bơi lội, chủ yếu tìm kiếm trên bờ và rừng rậm.
Tô Gia Quân lặn xuống nước, từ dưới suối kiếm tìm manh mối.
Khi họ đến gân một thác nước, một thủy quân đã vớt được một chiếc mũ sắt lên khỏi mặt nước.
"Thiếu Chủ!"
Hắn ta bơi vào bờ, đưa mũ sắt cho Tô Mạch.
Tô Mạch đưa mũ sắt cho Tô Tiểu Tiểu: "Em quen không?”
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đây là mũ bảo hộ của Ngự Lâm Quân Nam Cương." Tô Mạch nói: "Vừa rồi gặp Vệ Sâm , nghe Vệ Sâm nói Vệ Đình cải trang thành thị vệ, an nấp bên cạnh Nam Cương Vương.”
Tô Tiểu Tiểu thuận mắt nhìn theo dòng suối: "Phía trước là thác nước rồi."
Vệ Lục Lang và Quỷ Phố ở trên bờ tìm kiếm một vòng nhưng không thấy, liên đến bên hải quân hỏi thăm tình hình.
Hai người họ vừa đến liền gặp được Tô Mạch và Tô Tiểu Tiểu.
"Tô Huyên không sao chứ?" Quỷ Phố hỏi.
Thay vì hỏi vê sự sống chết của Tông Chính Minh, hắn ta lại quan tâm đến sự an nguy của Tô Huyên .
Tô Mạch rất thích nói chuyện với người Vệ gia, một lý do rất quan trọng chính là vì Vệ gia rất coi trọng tình nghĩa.
Báo thù rất quan trọng, nhưng gia đình và bạn bè còn quan trọng hơn.
Tô Mạch nói: "Hắn giết chết Tông Chính Minh, cũng chịu thương nhẹ, chúng ta tiếp tục đi tìm Vệ Đình đi"
Vệ Sâm quan tâm tới đệ đệ của mình, tự nhiên hắn cũng muốn quan tâm tới Vệ Sâm.
"Một chiếc mũ giáp đã được vớt lên khỏi mặt nước."
Tô Mạch vừa dứt lời, lại một tên hải quân khác nổi lên: "Thiếu chủ! Tìm được nửa bộ áo giáp!"
Một số người kiểm tra qua áo giáp, phát hiện có một lỗ thủng xuyên qua vết nứt ở mặt sau.
Quỷ Phố nói: "Tiểu Thất đã bị mũi tên bắn trúng."
Mũi tên thông thường không thể xuyên thủng áo giáp, nhưng nếu như Tiểu Thất bị quỷ ảnh vệ đánh trước khi áo giáp bị vỡ thì mọi chuyện khác.
Những vết nứt trên đó cũng trùng khớp để xác minh suy đoán của hắn ta.
Tô Mạch nói: "Xem ra, khả năng Vệ Đình rơi xuống thác nước là rất lớn."