Chương 2213: Tô Mạch Bắt Bao La Sát 3
Chương 2213: Tô Mạch Bắt Bao La Sát 3Chương 2213: Tô Mạch Bắt Bao La Sát 3
Tạ Cẩn Niên thì không rõ tung tích.
Ngồi trạch tử của hắn ta ở Vương Đô thì cũng đã trống rỗng từ lâu rồi.
Tông Chính Huy đến bên cạnh thái hậu.
Thái hậu đang ngồi trước cửa sổ mà ngắm cảnh, và hiện tại hoa mẫu đơn trong viện tử đang nở rộ, cho nên cảnh vật đã trở nên xinh đẹp giản dị mà thanh nhã, ngoài ra còn quốc sắc thiên hương.
"Mẫu hậu.”
Nghe được tiếng của Tông Chính Huy, thì Thái hậu liên nhẹ nhàng quay đầu lại: "Con tới rồi à, ngồi đi."
Tông Chính Huy ngồi xuống bên cạnh bà ấy: 'Hôm nay mẫu hậu khỏe hơn chưa ạ?"
Thái hậu nói: “Ai gia không sao .
Tông Chính Huy muối nói nhưng rồi lại thôi.
Thái hậu với vẻ mặt bình tĩnh: "Con muốn nói về chuyện của đệ đệ con phải không? Nó là người có lỗi trước, cho nên hiện tại rơi vào tình cảnh như thế này thì cũng là tội mà nó đáng phải nhận rồi. Lúc này con còn chưa thành thân, và hậu cung lại toàn là người của nó, cho nên phải giải tán hết. Còn nếu không nguyện ý đi, thì sẽ chuyển đến lãnh cung, còn nếu muốn tuan táng, thì cứ thuận theo bọn họ."
"Được ạ.
Thái hậu nói tiếp: "Tử tôn của hắn cũng đều bị giáng xuống làm dân thường, sau đó thì tìm một nơi xa xôi mà an bài là được, ngoài ra vĩnh viễn cũng không được về kinh. Chuyện này cũng tính như ta đã có một chút tâm tư của người làm tổ mậu rồi, cho nên đã giữ lại một con đường sống cho mấy đứa trẻ."
Ở Nam Cương Trùng Đích, thì Tông Chính Minh chỉ có một đích tử duy nhất đó là tam hoàng tử đã bị phế truất, cho nên mấy đứa con còn lại của kế thất sẽ không thể gây rối.
Huống chi Tông Chính Minh vốn là người đi cướp vương vị, cho nên con trai của ông ta nếu muốn làm phản thì cũng vô vớ xuất binh.
Tông Chính Huy nói: "Để Ngọc Nhi ở lại, và bảo con bé ở bên cạnh của người."
Ngọc nhi là quý nữ của Tông Chính Minh, và tiểu công chúa đã được bảy tuổi, hơn nữa lại là người được Thái hậu vô cùng yêu thương.
Thái hậu dừng một chút, và nói: "Không cần đâu, con bé đi theo mẫu thân của con bé đi, còn hơn là ở lại đây với ai gia."
Thái hậu đối với tôn nhi không phải là không có tình cảm, mà là bà ấy sống quá tỉnh táo rồi.
Có một số thứ không nỡ bỏ thì cũng phải bỏ, bởi vì đối với tất cả mọi người thì đó là một chuyện tốt.
Thái hậu lại nói: "Con nghĩ thế nào về chuyện hòa thân? Bởi vì mọi người đã phải đi một quãng đường xa để đến được đây, cho nên chúng ta không thể đem chuyện hòa thân mà bãi bỏ như vậy được, còn con thì vẫn chưa cưới thê tử, vây tại sao không chịu dung nạp vị công chúa đó đi?"
Tông Chính Huy vội vàng nói: "Mẫu thân, chuyện khác con trai con có thể nhờ người, nhưng chuyện này tuyệt đối không thể được ạ."
Tô Mạch từ Kim Loan điện bước ra ngoài, và đang muốn xuất cung thì liền nhìn thấy Tô Huyên, thế là đã bị Hồng Lô Tự Khanh ngăn lại. (Khanh là một chức quan thời xưa còn Hồng lô tự là cơ quan phụ trách việc tiếp đón và thể thức lễ nghi với những sứ đoàn từ các triều hoặc nước khác đến. )
“Tô tướng quân! Tô tướng quân!"
Tô Mạch liên dừng bước, mà quay người nhìn về phía người đang đi tới: "*ương đại nhân?"
Hồng Lô Tự Khanh liên thở hổn hển mà lau mồ hôi lạnh trên trán: "Cũng coi như là để Tô tương quân phải đợi rồi!"
Những ngày gân đây ở Nam Cương Hoàng Thất Cung đang có biến, thế là những người đang ở trong vương cung, thì đều bị dọa sợ đến mức chết đi được, bởi vì bọn họ sợ hai bên đánh nhau, thì bọn họ cũng sẽ bị giết nhầm.