Chuong 2264: Su H6 Xuat Thu 1
Chuong 2264: Su H6 Xuat Thu 1Chuong 2264: Su H6 Xuat Thu 1
Quỷ Phố nói: 'Không phải là chúng thần không muốn quay về, mà là chúng thần đều đã bị trúng độc của Thánh Nữ Điện, cho nên đã bị mất trí nhớ, và về căn bản hoàn toàn không nhớ ra mình là ai. Vì thế mà mấy huynh đệ chúng thần đã bị li tán, và phải đến gân đây thì chúng thân mới dần khôi phục được ký ức của mình."
Cảnh Tuyên Đế liền trâm giọng nói: "Li tán, là li tán đi đâu?"
Quỷ Phố không thay đổi vẻ mặt mà nói: "Thần đi Tây Tấn làm tử sĩ, còn nhị đệ cùng lục đệ đều lưu lạc đến Nam Cương."
Cảnh Tuyên Đế võ tay ghế rồng: "Nói dối! Vệ Thanh rõ ràng đã đến Tây Tấn, và trở thành Đệ Nhất Mưu Sĩ Gia Cát Thanh cho Tây Tấn!
Những lời này vừa nói ra, thì tất văn võ trăm quan đều chấn động.
Đường đừng Đệ Nhất Mưu Sĩ Gia Cát Thanh, lại là Vệ Thanh sao?!
Cảnh Tuyên Đế lạnh lùng nói: "Ngươi có biết nếu phạm tội Khi Quân Chi Tội, theo luật thì phải chém đầu không!"
Trên điện Kim Loan, uy thế của bậc đế vương bảo phủ lên mọi ngóc ngách.
Tất cả văn võ bá quan đã lâu lắm rồi chưa thấy Cảnh Tuyên Đế nổi giận đùng đùng như vậy.
Trong thực tế, Cảnh Tuyên Đế vẫn luôn là một vị minh quân, đối với bá quan văn võ cũng như dân chúng, đều rất khoan dung.
Đột nhiên lại trở nên như vậy thật sự khiến cho tất cả quan lại đều bị choáng váng.
Nhưng nghĩ lại, nếu Vệ Thanh thực sự là Gia Cát Thanh, cho dù họ là hoàng đế thì họ cũng không thể chấp nhận nổi.
Thần tử của mình, lại đi làm mưu sĩ cho nước khác, đây chẳng phải là phản quốc hay sao?
Bệ hạ không nổi giận đùng đùng mới là lạ.
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía hai phụ tử Vệ Tư, ngay cả những võ tướng vừa rồi ra mặt lên tiếng giúp bọn họ, cầu xin xuất quân đánh dẹp Nam Cương cũng im lặng không một tiếng động.
Tô Uyên cũng không vội vàng đứng ra, cứ như thể những chuyện này đều không liên quan gì đến ông ta vậy.
Một quan văn nhỏ giọng nói: "Tô đại nhân, Vệ gia có quan hệ tốt với Tô gia như vậy, ngài không thay họ cầu xin một tiếng sao?"
Tô Uyên đáp: "Nếu họ vô tội, thì không cần ta cầu xin, nếu họ thực sự có tội, thì với tư cách là thân tử của bệ hạ, ta không nên cầu xin."
Thế là quan văn kia không biết phải đáp lại thế nào. Thực ra sau khi Tần gia gặp chuyện không may, không ít người muốn kéo nhà Trấn Bắc Hầu xuống ngựa, nhưng mãi vẫn không tìm được sơ hở nào của người nhà bọn họ.
Phụ thân và hai nhi tử của Tô Uyên đều là võ tướng, nhưng Tô Uyên lại mưu cầu lấy một chức quan văn ở Công bộ, ông ta còn khéo đưa khéo đẩy hơn bất kỳ ai.
Vệ Tư sẽ không bị uy thế đế vương của Cảnh Tuyên Đế khuất phục.
Trong thân thể của mỗi người của Vệ gia đều chảy dòng máu của Vũ Đế của tiền triều, nói cho cùng, ai cao quý hơn cũng chưa chắc đâu.
Chỉ là, Vệ Tư không phải là kẻ vũ phu thiếu mưu lược, dễ dàng bị Cảnh Tuyên Đế chọc giận.
Ông ấy bình tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
"Bệ hạ thật là biết nói đùa, khuyển tử sao có thể là mưu sĩ đứng đầu của Tây Tấn được? Khuyển tử một lòng vì Đại Chu, tuyệt đối sẽ không làm việc gì bất lợi cho Đại Chu."
Lời này là đang nói thật, giúp Tây Tấn không đồng nghĩa với việc hại Đại Chu.
Cảnh Tuyên Đế đánh một cái tát lại cho một viên kẹo: "Vệ Tư, chuyện này là do một mình Vệ Thanh làm, tram sẽ không trút giận lên ngươi, cũng sẽ không trút giận lên Vệ gia."
Vệ Lục Lang thâm nắm chặt nắm đấm.
Vệ Đình nắm lấy tay hắn ta, trấn an tâm trạng của hắn ta.
Vệ Lục Lang vô cùng căm ghét Cảnh Tuyên Đế.