Chuong 2286: DaiLao Hien Than 3
Chuong 2286: DaiLao Hien Than 3Chuong 2286: DaiLao Hien Than 3
Hắn ta nói chuyện lão Hầu gia xử trí Tô Huyên ra.
"Tổ phụ rất tức giận, muốn phế bỏ võ công của Tứ ca, nếu không sẽ trục xuất Tứ ca ra gia môn, Tứ ca lựa chọn rời khỏi Tô gia. Chờ đến khi ta và đại ca đuổi theo, trên đường đã không còn bóng dáng của Tứ ca nữa."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Với bí thuật La Sát, nếu như không muốn thì không ai có thể đuổi kịp huynh ấy."
"Ta và đại ca đã tìm cả đêm, tìm những nơi mà Tứ ca từng đi..."
Tô Ly càng nói càng sốt ruột, hốc mắt đỏ bừng: "Không phải Tứ ca tới tìm hai người sao?"
Tô Tiểu Tiểu lắc đầu: "Không tới phủ Hộ Quốc Công."
Vệ Đình nói: "Ta đi hỏi Nhị ca một chút."
Tô Ly gật đầu: "Đúng đúng đúng, quan hệ giữa Nhị ca của ngươi và Tứ ca của ta rất tốt, không chừng huynh ấy đến tìm Nhị ca của ngươi rồi!"
Ba người đi đến viện của Vệ Thanh.
Thật đáng tiếc, Tô Huyên cũng không tới tìm Vệ Thanh.
Hắn ta giống như biến mất trong không khí.
Trong một đêm, bóng dáng của hắn ta rốt cuộc không còn tìm thấy ở trong kinh thành.
Vệ Tư mang theo các nhi tử đi tìm Tô Huyên.
Sau khi Tô Tiểu Tiểu chào hỏi Vệ lão thái quân và nhóm các tẩu tẩu, trở về phủ Hộ Quốc Công một chuyến.
Nàng tìm thấy Lăng Vân: "Không thấy La Sát."
"Ồ" Lăng Vân thản nhiên lên tiếng.
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày nói: "Ngươi biết huynh ấy sẽ rời đi?"
Lăng Vân thở dài: "Hắn đã hoàn thành xong tâm nguyện của mình, bây giờ chắc chắn sẽ tìm một chỗ an tĩnh chờ chết."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ngươi hiểu rõ huynh ấy như vậy, có biết huynh ấy sẽ đi nơi nào không?"
Lăng Vân nói: "Không biết."
Tô Tiểu Tiểu không chớp mắt nhìn chằm chằm vào mắt hắn: "Là không biết thật hay giả vờ không biết?"
Lăng Vân bất đắc dĩ thở dài: "Ngươi quá xem thường La Sát, nếu hắn thật sự muốn lén đi thì không ai có thể tìm được."
Nói xong, hắn dừng một chút, lại nói: "Thật ra cho dù các ngươi có tìm trở về thì cũng vô dụng, từ giây phút hắn trở thành thành viên của liên minh sát thủ Minh kia, kết cục ngày sau của hắn ta đã được định sẵn."
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Ta mặc kệ, ta muốn huynh ấy sống."
Lăng Vân nhắc nhở: "Không ai giải được tâm dẫn, cũng không ai ngăn chặn được bí thuật La Sát.
Tô Tiểu Tiểu gan từng chữ nói: "Ta sẽ giải, ta sẽ ngăn chặn."
"Ngươi... Lăng Vân há miệng, không nói thêm gì nữa.
Đêm qua trời đổ một trận mưa, ban ngày vất vả lắm trời mới quang đãng, đến đêm hạt mưa lại rào rào rơi xuống.
Tô Tiểu Tiểu mặc thêm áo tơi, ra phủ đi tìm Tô Huyên.
Hạ nhân mở cửa lớn cho nàng, nàng nhìn thấy một nam nhân vóc dáng cao lớn, đội nón lá, đứng ở trong trời mưa to.
Vóc dáng này, không hiểu sao lại có chút quen thuộc.
Tô Tiểu Tiểu cổ quái đi tới, tập trung nhìn, trợn tròn mắt.
"Tiên bối?"
Ông lão vẻ phong trần mệt mỏi quay người lại.
Giơ mồi lửa lên, vô cùng u oán nói: "Hết lửa rồi."
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Tô Tiểu Tiểu nhìn mồi trong tay ông ta, phản ứng đầu tiên là - Ngài chạy tới từ Nam Cương xa xôi ngàn dặm tới đây, chỉ vì một mồi lửa sao?
Phản ứng thứ hai là - Nó nạp một lân có thể dùng một năm, rốt cuộc ngài đốt lửa bao nhiêu lân mà nhanh như vậy đã đốt hết rồi?
Tô Tiểu Tiểu hít sâu, không tức giận không tức giận, chính mình tìm sư phụ cho tướng công, dù khóc cũng phải hiếu kính.
"Ngài theo ta vào phủ trước đi."
Tô Tiểu Tiểu đưa ông lão vào phủ Hộ Quốc Công.
Ông lão u oán đi theo phía sau nàng: "Hết lửa rồi."
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Ta biết, lát nữa ta sửa cho ngài, là có thể có lửa."
"Vậy ngươi nhanh lên một chút." Ông lão thúc giục.