Chương 2319: Ngược Tra Đến Cùng 2
Chương 2319: Ngược Tra Đến Cùng 2Chương 2319: Ngược Tra Đến Cùng 2
Lâm quận chúa đỡ hai người: "Trân lão phu nhân, Trần phu nhân, hai người đừng sợ, dưới chân thiên tử, ta cũng muốn xem xem ai có lá gan này, dám bắt nạt hai người!"
Hoàng thị mở mày mở mặt chỉ về phía Tô Tiểu Tiểu: "Chính là nàng ta! Con nha đầu chết tiệt này!"
Suy cho cùng Hoàng thị đến từ nông thôn, không hiểu quyền thế chốn kinh thành.
Dưới cái nhìn của bà ta, không quan tâm nha đầu này có nguyên soái này, có hầu gia kia, đều chỉ là quan viên của triêu đình thôi.
Còn Lâm quận chúa là hoàng thân quốc thích!
Thiên hạ đều là của hoàng gia, nha đầu chết tiệt kia đắc tội nổi không?
Phụ thân của Lâm quận chúa - Vinh thân vương là thứ đệ nhỏ nhất của tiên đế.
Tiên đế đoạt lấy hoàng vị từ tay cháu trai, không cần nghĩ cũng biết vương vị của ông ta tùy tiện đến mức nào.
Ông ta lại không có tài cán gì, sau khi tiên đế đăng cơ lập tức đuổi đến đất phong.
Là năm ngoái, không biết sao Cảnh Tuyên Đế đột nhiên nhớ đến người thúc thúc này, bèn triệu cả nhà ông ta ve kinh.
Vị Lâm quận chúa này thường xuyên đến am ni cô làm bạn với thái hậu, rất được lòng thái hậu.
Quan lại quyền quý ở kinh thành ít nhiều gì cũng sẽ cho nàng ta và Vinh thân vương mấy phần thể diện.
Lâm quận chúa nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu.
Vốn dĩ cho rằng nha đầu chết tiệt trong lời Hoàng thị nói là một nữ tử bình thường không có gì lạ, ai ngờ lại đẹp đến mức kinh tâm động phách như thế.
Không đánh phấn nhưng mặt hoa da phấn.
Phụ kiện tóc rất đơn giản, chỉ dùng một sợi dây buộc tóc màu xanh buộc hai búi tóc, nhưng mà không sánh nổi vẻ đẹp như châu như ngọc của nàng.
Nàng đang mang thai, gương mặt rất đáng yêu, hai đầu lông mày lại tản ra khí khái hào hùng hiếm có của nữ tử.
Lâm quận chúa thất thân một lát.
Người còn thất thần hơn cả nàng ta chính là Trần Hạo Viễn.
Nếu không phải mẹ hắn ta mở miệng ra là nha đầu chết tiệt, hắn ta tuyệt đối không dám tin nữ tử tuyệt sắc trước mặt, chính là Tô Bàn Nha từng theo đuổi hắn ở dưới quê.
Nói một câu thoát thai hoán cốt cũng không phải là quá đáng. Thẩm Xuyên chặn ánh mắt của Trân Hạo Viễn: "Họ Trần kia, uổng cho ngươi là người đọc sách thánh hiền, không biết nhìn chằm chằm người khác như vậy rất vô lễ sao?"
Trân Hạo Viễn cảm thấy xấu hổ.
Lâm quận chúa nghe vậy cũng lấy lại tinh thân, nhíu mày hỏi Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi là ai?"
Tô Tiểu Tiểu không mặn không nhạt nói: 'Phủ Hộ Quốc Công, Tần Tô."
Nghe xong sáu chữ này, sắc mặt của Lâm quận chúa 'soạt một cái thay đổi!
Hoàng thị không chú ý đến sự bất thường của Lâm quận chúa, chống nạnh kêu gào: "Tô Bàn Nha! Ngươi đổi họ thì ngon lắm al Ta nói cho ngươi biết, người đứng trước mặt ngươi là quận chúa đấy!"
Lâm quận chúa đến kinh thành hơn nửa năm, đều có lui tới với các đại quý nữ, sao lại có thể không biết đại danh của Tần Tô?
Nàng ta là viên minh châu được Tần Thương Lan và Trấn Bắc Hầu bảo vệ trong lòng bàn tay, là muội muội duy nhất trong năm huynh đệ Tô gia, cũng là thất thiếu phu nhân của Vệ gia.
Không nói khoa trương chút nào, Tần Tô chính là đệ nhất thiên kim của Đại Chu.
Ngay cả hai vị công chúa cũng là bạn tri kỷ của nàng ta.
Mình là quận chúa thật, nhưng căn bản không thể cứng rắn trước mặt nàng ta được...
Tô Tiểu Tiểu dù bận vẫn ung dung hỏi: "Vị quận chúa này, có gì chỉ giáo sao?"
Lâm quận chúa lúng túng siết chặt khăn trong tay.
Các ngươi đắc tội với ai không được, tại sao lại đắc tội với nàng ta...
Hoàng thị thúc giục nói: 'Quận chúa, người trị tội nàng ta di