Chương 2327: Đoàn Sủng 1
Chương 2327: Đoàn Sủng 1Chương 2327: Đoàn Sủng 1
Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình ăn cơm tối ở Tô gia.
Vừa về đến phủ Hộ Quốc Công, đã chạm mặt với Trình công công ở cổng.
"Trình công công." Tô Tiểu Tiểu chào hỏi.
Trình công công lo lắng nói: "Vệ phu nhân, phượng thể của thái hậu không khỏe, cả ngày nay, không ăn uống gì, nô tài cả gan đến quấy rây người..."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Được, ta đi ngay."
Vệ Đình nói: "Ta đưa nàng đi, đúng lúc đến tiền điện xử lý một vài công vụ."
Xử lý công vụ là giả, đưa nàng đi mới là thật.
Tô Tiểu Tiểu không có từ chối.
Hai người vào cung.
Vệ Đình đến phòng trực ở tiên điện.
Tô Tiểu Tiểu và Trình công công đến Phúc Thọ Cung.
Điều khiến người ta bất ngờ là, vị Lâm quận chúa kia cũng có mặt.
Nàng ta đang đánh cờ với thái hậu.
Hai người ngồi trên bồ đoàn chính giữa đại điện, ở giữa đặt một cái bàn thấp.
Thái hậu cầm cờ đen, Lâm quận chúa cầm cờ trắng.
Thế cờ đã đi hơn phân nửa.
Tô Tiểu Tiểu nhìn ra được thái hậu thắng chắc.
Không phải Lâm quận chúa nhường Thái hậu, là tài đánh cờ của thái hậu quả cao siêu hơn Lâm quận chúa.
Trình công công đang định lên tiếng nhắc nhở thái hậu, Vệ phu nhân tới rồi.
Tô Tiểu Tiểu đưa tay ra hiệu cho hắng ta, nhẹ nhàng đi đến, ngồi quỳ sau lưng thái hậu.
Lâm quận chúa ở đối diện đang trâm tư suy nghĩ nước cờ tiếp theo nên đi như thế nào, một bóng người lướt qua, còn tưởng là tiểu cung nữ nào đó.
Tô Tiểu Tiểu bắt đầu xoa bóp bả vai cho Thái hậu.
Trong nháy mắt thái hậu cảm thấy thoải mái cực kỳ, hưởng thụ nhắm mắt lại: "Là chỗ này."
Quân cờ đang giơ lên của Lâm quận chúa dừng lại, thái hậu kêu nàng ta đánh ở đây?
Nàng ta đặt quân cờ xuống.
Thái hậu nhìn vị trí nàng ta đặt quân cờ, nhíu mày lại: 'Nước cờ này đi không được thông minh cho lắm." Lâm quận chúa không hiểu ra sao, vô ý thức nhìn ra sau lưng thái hậu.
Không nhìn thì thôi.
Vừa nhìn một cái, suýt nữa khiến nàng ta kêu lên.
Thái hậu phát giác được ánh mắt của nàng ta, quay đầu nhìn lại.
Phát hiện là Tô Tiểu Tiểu, bà ấy oán trách nở nụ cười: "Sao ngươi lại tới đây? Để ai gia đoán xem, có phải là tên gan to bằng trời nào đó chống lại ý chỉ của ai gia đi tìm ngươi đúng không?”
Trình công công cúi đầu xuống.
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục vì bóp vai cho thái hậu: "Không có, là ta nhớ thái hậu."
Thái hậu há lại dễ gạt như vậy?
Có điều Tô Tiểu Tiểu muốn nói chuyện thay Trình công công, thái hậu cũng làm như không có chuyện này.
"Không được có lần sau nữa."
Thái hậu cảnh cáo.
"Dạ!" Trình công công đáp.
Thái hậu kéo tay Tô Tiểu Tiểu qua, không muốn làm nàng mệt nhọc: "Được rồi, ngôi bên cạnh ai gia.'
Cung nữ bên cạnh vội vàng trai một cái bồ đoàn mềm mại.
Tô Tiểu Tiểu ngồi lên, mỉm cười chào hỏi Lâm quận chúa: "Quận chúa."
Lâm quận chúa ngượng ngùng cười một tiếng: "Vệ phu nhân."
Thái hậu kinh ngạc: "Hai ngươi quen biết nhau?"
Lâm quận chúa rất căng thẳng.
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Hồi sáng tình cờ gặp được trên đường, nói chuyện với nhau vài câu, không ngờ nhanh như vậy lại gặp mặt rồi."
Ánh mắt thái hậu nhìn Lâm quận chúa nhu hòa một chút: "Vậy cũng coi như có duyên."
Lâm quận chúa âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Có trời mới biết, nàng ta đổ cả mồ hôi lạnh.
Nàng ta là thân là quận chúa, nhưng tới gặp thái hậu đều phải được thái giám thông truyền trước.
Từ Vệ phu nhân không cân thông truyền đã có thể vào tẩm điện của thái hậu là có thể nhìn ra, thái hậu sủng ái vị đệ nhất thiên kim của Đại Chu này như thế nào.
Thái hậu đánh xong ván cờ này thì không đánh tiếp nữa.
Tô Tiểu Tiểu chẩn mạch cho thái hậu.