Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2339 - Chương 2375: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 3

Chương 2375: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 3 Chương 2375: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 3Chương 2375: Tiểu Tiểu Ra Tay, Uy Lực Của Phòng Dược 3

Nhưng điều kỳ lạ là, phía sau hắn ta còn có một chiếc xe ngựa khác đi theo.

"Bao gồm nam nhân kia, tổng cộng có ba mươi người."

Nữ tử đối diện nói.

Tô Tiểu Tiểu cổ quái hỏi: "Sao ngươi cũng bị bắt tới đây?"

Nữ tử hỏi ngược lại: "Không phải ngươi cũng vậy à?”"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Lát nữa sau khi vào rừng, nghĩ cách đưa mấy đứa bé rời đi."

Nói rồi, nàng nhìn về phía công chúa Huệ An: "Họa Họa, ngươi có thể đi không?"

Công chúa Huệ An nhỏ giọng nói: "Ta đương nhiên có thể! Ngươi yên tâm đi, ta chạy nhanh lắm!"

Ngày nào cũng bị Tĩnh Ninh lôi kéo cưỡi ngựa bắn tên, bây giờ ta cường tráng lắm!

—— Quyết không thừa nhận mình mập khi ăn uống ở Nam Cương!

Công chúa Tĩnh Ninh nhàn nhạt ho khan một tiếng.

Tô Tiểu Tiểu lập tức chân chó hỏi: "Ninh Ninh có thể đi không?”

Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Tóm lại đi nhanh hơn nàng ta.'

Công chúa Huệ An biu môi với Tĩnh Ninh một cái.

Nhưng điều khiến người ta không ngờ được là, tên cẩu tặc Hạ Hầu Ngạn này cẩu, thế mà lại không phải bắt bọn họ vào rừng làm khiên thịt, mà là cho người la hét ngoài rừng, để những người trong rừng ra gặp hắn ta.

Nếu không, một lát hắn ta sẽ giết một người, đến khi nào giết hết mới thôi.

Người thứ nhất bị đẩy ra, chính là đứa bé "lo chuyện bao đồng" khi nãy.

Nó là một tiểu ăn mày, xanh xao vàng vọt, gây như que củi, nhìn thì hình như chỉ có bảy tuổi, thực tế có lẽ không phải.

Công chúa Huệ An tức đến nỗi cắn răng: "Đáng ghét quát Bọn súc sinh này, ngay cả một đứa trẻ nhỏ như vậy cũng không buông tha!"

Mấy đứa trẻ khác đứa lớn nhất không tới mười tuổi, đứa nhỏ nhất mới hai tuổi.

Tô Tiểu Tiểu nện một quyền lên vách xe.

Tên thích khách bên ngoài quát lớn: "Ôn ào cái gì! Có phải muốn chết không!"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Trong xe ngựa ngột ngạt quá, ta sắp thở không được nữa rồi."

Công chúa Tĩnh Ninh nói: "Nàng ta là phụ nữ mang thai, cứ tiếp tục như vậy, nếu xảy ra án mạng, các ngươi sẽ bớt đi một điều kiện có thể uy hiếp đối phương”

Thích khách đi bẩm báo với Hạ Hầu Ngạn vài câu. Hạ Hầu Ngạn khoát tay.

Thích khách đi tới, vén rèm lên nói: 'Mấy người các ngươi xuống hết đi!"

Bọn họ xuống xe ngựa

Tô Tiểu Tiểu tỏ vẻ suy yếu không thôi, hành động bất tiện.

Tô Tiểu Tiểu ung dung đi về phía mấy đứa trẻ.

Dù sao đều là con tin, bị giam giữ cùng một chỗ cũng bình thường.

Tên thích khách bắt cóc trẻ con nói: "Đếm ba tiếng, nếu còn không ra, ta sẽ giết chết con tin đầu tiên!"

"ba.

“Hai

Đứa trẻ sợ đến nỗi oa oa khóc lớn.

Một con đại bàng vàng bay qua bầu trời, phát ra tiếng gào bá chủ bầu trời!

Chính là lúc này!

Tô Tiểu Tiểu lập tức dắt tay đứa trẻ trước mặt: "Đi!"

Công chúa Tĩnh Ninh và công chúa Huệ An mỗi người cũng dắt một đứa trẻ.

Nữ tử bế đứa trẻ hai tuổi kia lên.

Mà gần như là cùng lúc đó, một mũi tên từ trong rừng bắn ra, đâm xuyên tim của tên thích khách đói

Nữ tử thi triển khinh công, lao về phía trước, tóm lấy đứa trẻ suýt nữa bị giết chết kia.

Trong rừng, mưa tên bay tới.

Nữ tử nhảy lên, xuyên qua mưa tên ùn ùn kéo tới.

Công chúa Huệ An vừa chạy, vừa lo lắng hỏi: "Nàng ta sẽ không có chuyện chứ!"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Không."

Bởi vì nàng ấy là Lãnh Chỉ Nhược.

Mưa tên hết đợt này đến đợt khác, ngăn cản sự truy kích của hắc y nhân.

Nhưng cũng chỉ được một lúc, hắc y nhân tránh né mưa tên phóng tới từ trước mắt, bọc đánh từ bên hông, rất nhanh đã đuổi kịp bọn họ.

Phía sau là rừng chướng khí đáng sợ.

Vô Ưu uổng công cải trang một phen, đáy lòng tràn đầy hỏa khí.
Bình Luận (0)
Comment