Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2362 - Chương 2398: Đoàn Sung Mới 1

Chương 2398: Đoàn Sung Mới 1 Chương 2398: Đoàn Sung Mới 1Chương 2398: Đoàn Sung Mới 1

Quỷ Phố cảnh giác ngồi xổm xuống, bắt mạch của Thánh Nữ: "Ngất đi rồi."

Vệ Lục Lang càng không hiểu: "Đang yên đang lành, tại sao đột nhiên lại ngất xỉu?"

"Bởi vì hút quá nhiêu công lực, vượt qua mức cực hạn mà nàng ta có thể chịu đựng."

Khi giọng nói nhàn nhã đó vang lên, Lăng Vân châm chậm đi tới.

Quỷ Phố đứng lên.

Hắn ta nhìn thấy Lăng Vân thì tỏ vẻ khó chịu nói: "Ngươi tới đây làm gì?"

Lăng Vân nói: "Ai cần ngươi lo."

Quỷ Phố tức giận nói: "Bây giờ ngươi đã không cần diễn Gia Cát Thanh nữa."

Lăng Vân: "Cho nên, vắt chanh bỏ vỏ?"

Quỷ Phế: '..."

Lăng Vân nhìn Quỷ Phố bị nghẹn họng đến nỗi khóe miệng co rút, không ngại bổ sung thêm một đao: "Ta có viện tử ở phủ Hộ Quốc Công."

Quỷ Phố... đâm vào tim rồi.

Tô Tiểu Tiểu nở nụ cười lịch sự, ngăn ở giữa hai người, hai người các ngươi lát nữa hãng cãi tiếp.

"Lăng Vân, Thánh Nữ sẽ không có chuyện gì chứ?”

Vũ khí bí mật bắt mắt như thế, nếu xảy ra chuyện nàng sẽ đau lòng lắm.

Lăng Vân nói: "Người khác thì khó mà nói trước được, còn nếu là nàng ta, sẽ không sao."

Thánh Nữ cũng có chút thiên phú, nếu không cũng không luyện được một thân tà công.

"Đừng vui mừng quá sớm."

Lăng Vân nói tiếp: "Công lực của người khác suy cho cùng vẫn là của người khác, nàng ta hút vào người, cuối cùng công lực thật sự có thể giữ lại trong đan điền cho mình sử dụng thường thường chỉ có khoảng một hai phần, tối cao là ba phần."

Tô Tiểu Tiểu: 'À-"

Kết quả này có chút bất ngờ.

Có điều suy nghĩ kỹ lại, Thánh Nữ hút nhiêu công lực của cao thủ con rối ở điện Thánh Nữ như vậy, nếu như thật có thể chuyển toàn bộ cho mình dùng, thì đã sớm đánh khắp thiên hạ vô địch thủ rồi.

Xem ra tà công cũng không phải vạn năng.

Nhưng không sao cả, ba phần thì ba phần.

Tốc độ thăng cấp này, vẫn nhanh hơn cao thủ bình thường rất nhiều. Quỷ Phố và Phong Vô Thường từng giao thủ, ba phần công lực của ông ta đã rất đáng sợ rồi.

Lúc này, kho củi kế bên truyền đến tiếng động.

"Ông nội nó! Các ngươi thế mà lại bắt tứ công tử tới đây rồi! Các ngươi điên al Các ngươi thật sự không sợ thành chủ đến trả thù các ngươi hải"

Là Lục Ngạo Thiên.

Ông ta ở trong kho củi chính giữ, bên trái là Phong lão, bên phải là Hạ Hầu Ngạn.

Trên vách tường của Hạ Hầu Ngạn có một cái lỗ thủng, Lục Ngạo Thiên nhìn thấy Hạ Hầu Ngạn đang hôn mê bất tỉnh thông qua cái lỗ đó, cảm xúc trở nên vô cùng kích động.

Hạ Hầu Ngạn bị âm thanh ồn ào đánh thức, giật giật, bịch một tiếng ngã xuống từ trên ván giường, suýt nữa lại trực tiếp ngất đi vì đau.

Vệ Lục Lang nói: "Hạ Hầu Ngạn tỉnh rồi!"

Tô Tiểu Tiểu gọi hai vú già tới, khiêng Thánh Nữ đến sương phòng kế bên phòng mình.

Sau đó một đoàn người đi vào phòng của Hạ Hầu Ngạn.

Lăng Vân dừng một chút, sau đó cũng di theo.

Hắn ta không vào phòng, chỉ đứng ở cửa.

Lục Ngạo Thiên nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu và Tô Mạch đi đến trước giường từ cái lỗ thủng.

Ông ta không biết Tô Mạch, chỉ biết nha đầu kia.

Tô Mạch xách Hạ Hầu Ngạn lên, phủi sạch sẽ bụi đất trên người hắn ta.

Đồ cho muội muội, không thể bẩn.

Hạ Hầu Ngạn nhìn Tô Mạch dốc lòng "che chở" mình như thế, lại giống như nhìn thấy một tên điên, ma quỷ!

Thân thể của hắn ta run rẩy.

Lục Ngạo Thiên lại đổi con mắt khác nhìn qua lỗ thủng.

Tứ công tử đang sợ ai?

Người trẻ tuổi kia đối xử với con tin tỉ mỉ chu đáo như thế, vừa nhìn là biết người tốt.

Chẳng lẽ là đang sợ tiểu nha đầu?

Tiểu nha đầu rõ ràng rất đáng yêu mà.

Đợi đã.

Mình đang nghĩ cái gì vậy?

Đáng yêu?!
Bình Luận (0)
Comment