Chương 2405: Xuất Phát, Thánh Nữ Tỉnh Lại 3
Chương 2405: Xuất Phát, Thánh Nữ Tỉnh Lại 3Chương 2405: Xuất Phát, Thánh Nữ Tỉnh Lại 3
Vệ Tư dừng một chút, nghiêm mặt nói: "Ngoài ta, có thể ta sẽ đưa Tô Huyên đi cùng."
Trong con người của Tô Mạch lóe lên một tia gì đó.
Quỷ Phố, Vệ Thanh và Vệ Lục Lang, Tô Mạch, Tô Thừa bắt đầu hành động riêng phần mình.
Từ đầu đến cuối Trình Tang không nói gì, thậm chí biểu cảm của bà ấy cũng vô cùng bình tính.
Nhưng Vệ Tư nhìn ra được, chỉ là bà ấy không muốn gia tăng áp lực cho bọn họ, thật ra trong nội tâm bà ấy lo lắng hơn bất kỳ một ai.
Vệ Tư nói: "Người yên tâm, ta nhất định sẽ đưa Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ bình an trở về."
Trình Tang ẩn nhẫn nói: "Trên đường đi các ngươi cũng phải thật cẩn thận."
Vệ Tư gật đầu, chắp tay với Trình Tang và Tông Chính Huy, nói với Tô Tiểu Tiểu: "Tiểu Tiểu, cha có chuyện nói với con.
"Ồ. Ngoại tổ mẫu, bệ hạ, con ra ngoài một chút."
Tô Tiểu Tiểu đi theo Vệ Tư ra ngoài sân.
Vệ Tư nhìn nàng nói: "Cha biết con rất lo lắng cho Đại Hổ Nhị Hồ và Tiểu Hổ, nhưng thân thể của con cũng rất quan trọng, con hiểu ý của cha không?"
Tô Tiểu Tiểu thấp giọng nói: "Con hiểu, con sẽ ở nhà chờ tin tức, sẽ không tự mình đi tìm bọn chúng.'
Vệ Tư chân thành nói: "Tiểu Thất có thể lấy được con là phúc khí của nó, Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ có thể làm con của con, cũng là phúc khí của ba đứa chúng nó."
Tô Tiểu Tiểu nói khẽ: "Cha nói quá lời rồi, bọn họ đối với con, cũng là một phần không thể thiếu trong sinh mệnh."
Vệ Tư cưng chiều võ bả vai của nàng: "Bảo trọng."
"Cha."
Tô Tiểu Tiểu gọi ông ấy lại.
"Có chuyện gì?
Vệ Tư xoay người lại.
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một cái túi gấm nặng trĩu từ trong ống tay áo to rộng, đưa cho Vệ Tư nói: "Cái này, có lẽ có thể phát huy được tác dụng."
Trình Tang lo lắng cho ba đứa nhỏ, buổi tối không thể nào chìm vào giấc ngủ, một mình đứng dưới hiên, nhìn ngắm tinh hà xa xôi xuất thần. Tông Chính Huy cầm chiếc áo choàng mỏng di tới, dịu dàng khoác lên cho bà ấy: "Kinh thành không thể so với vương đô, buổi tối hơi lạnh một chút."
Trình Tang thở dài: "Ngươi nói xem, bây giờ bọn chúng thế nào rồi? Ban đêm không tìm thấy mẹ, có buồn không?"
Tông Chính Huy nhìn bà ấy thật lâu: "Tang Tang, bọn chúng sẽ bình an trở về thôi."
Tô Tiểu Tiểu cũng ngủ không được.
Nàng đi đến viện tử của lão nhân.
Nội thương của Vệ Đình cũng gần như khỏi hẳn rồi, có lẽ nhiều nhất khoảng hai ba ngày là có thể tỉnh lại.
Lão nhân ra ngoài rồi, đồ mình tặng cho ông ấy vẫn còn ở đây, có lẽ lại là đi mua thuốc.
Tô Tiểu Tiểu lại đi xem Trình Tang.
Tô Nhị Cẩu ngủ trên sàn nhà trong phòng Trình Tang.
Tô Tiểu Tiểu lau mồ hôi cậu, lại nằm lên giường.
Trình Tang nhẹ nhàng nâng cánh tay lên, kéo Tô Tiểu Tiểu vào lòng.
Tô Tiểu Tiểu thân mật vùi đầu vào cổ bà ấy.
Sự thân thiết của hai đứa bé, cuối cùng cũng khiến cảm xúc của Trình Tang nhận được một chút trấn an.
Bà ấy dần dần ngủ thiếp đi.
Phụ nữ mang thai dễ đi tiểu đêm.
Tô Tiểu Tiểu chưa ngủ được bao lâu đã đứng dậy đi như xí.
Nhưng ngay khi nàng vừa về đến cửa, một thanh trường kiếm nằm ngang trên cổ nàng từ phía sau.
Lưỡi kiếm kề sát da thịt của nàng, chỉ cần bất cẩn một chút là có thể cắt đứt cổ nàng.
Tô Tiểu Tiểu không nhúc nhích.
Người phía lưng cũng không nói chuyện, dùng kiếm gõ gõ trên vai nàng, lại chỉ ra bên ngoài.
Tô Tiểu Tiểu hiểu ý, xoay người, đi ra khỏi viện tử.
Đối phương vẫn luôn đi theo phía sau nàng, dùng kiếm cầm lái.
Cuối cùng, bọn họ đi tới kho củi giam giữ Lục Ngạo Thiên.
"Mở ra."
Đối phương nói.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta không mang chìa khoá." hương