Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2380 - Chương 2416: Ngũ Hổ Tới Rồi 1

Chương 2416: Ngũ Hổ Tới Rồi 1 Chương 2416: Ngũ Hổ Tới Rồi 1Chương 2416: Ngũ Hổ Tới Rồi 1

Ngọc Như giới thiệu phòng bếp, phòng hoa, vườn hoa, vườn trái cây... cho nàng ấy. Dặn dò nàng ấy chỗ nào cũng có thể đến, chỉ là không được đến viện tử của bà bà.

"Bà bà? Là... Tổ mẫu của Tiểu Trúc sao?" Hạnh Nhi hỏi.

"Ừ”" Ngọc Như gật đầu: "Bọn ta đều gọi bà ấy là bà bà."

Hạnh Nhi vỗ ngực nói: "Phu nhân của ngươi đã nói rồi, bà bà yêu thích yên tĩnh, ngươi yên tâm, ta sẽ không đến đó làm phiền lão nhân gia đâu."

Ngọc Như gượng cười không nói lời nào.

Hạnh Nhi cảm thấy vẻ mặt của nàng ấy là lạ, không khỏi hỏi: "Sao vậy?"

Ngọc Như nhìn xung quanh, xác định không có ai đi qua, nhỏ giọng nói với Hạnh Nhi: "Tính tình của bà bà không tốt, rất hung dữ, nếu như các ngươi không cẩn thận xông vào viện tử của bà ấy, sẽ bị đánh."

Hạnh Nhi run lên: “Đáng sợ như vậy sao?”

Ngọc Như gật đầu.

Hạnh Nhi cảm kích nói: "Ta nhớ rồi, ta sẽ dặn tiểu thư nhà ta chú ý."

Hạnh Nhi xách một thùng nước nóng trở về phòng.

Vừa tới cửa, đã bị cái yếm bay tới phủ lên đầu.

Thánh Nữ mở tủ quần áo ra, soạt soạt soạt moi y phục của Hạnh Nhi ra, cẩn thận đặt y phục của mình vào.

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ngươi muốn ở cùng ta?"

Thánh Nữ: "Ừ”"

Tô Tiểu Tiểu: Ớ, là ảo giác sao?

Từ khi cứu được nàng ta dưới đáy biển, thì cảm thấy nàng ta trở nên có chút dính người là sao đây?

Hạnh Nhi đánh không lại Thánh Nữ, chỉ có thể nhường phòng.

Tiêu Như Yên đi trò chuyện với mẹ chồng một lát, báo cáo tình hình rời đảo mua sắm, sau đó dẫn Nhiếp Tiểu Trúc trở vê bên này cùng ăn cơm với Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Người không cần tiếp đãi ta, ta ăn một mình cũng không sao."

Tiêu Như Yên hiểu ý của nàng, dịu dàng cười: "Me chồng ta ăn chay, bình thường ta và Tiểu Trúc không ăn cùng bà ấy."

"Thì ra là thế."

Tô Tiểu Tiểu yên tâm rồi. Nàng không hy vọng mình đến đây, sẽ mang đến bất tiện cho Tiêu Như Yên và Nhiếp Tiểu Trúc.

Đảo Thiên Sơn nhiều hải sản, đồ ăn chủ yếu là tôm cá, hương vị khá thanh đạm.

"Ăn có quen không?" Tiêu Như Yên hỏi Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Quen."

Tiêu Như Yên lại cười nhìn về phía Thánh Nữ: "Trình cô nương, ngươi thì sao?"

Thánh Nữ: “Không quen."

Tiêu Như Yên: ”...'

"Nàng ấy nói đùa đó, nàng ấy rất thích ăn tôm." Tô Tiểu Tiểu gắp hai con tôm nõn nướng vào bát của Thánh Nữ: 'Ăn hết."

Tiêu Như Yên nở nụ cười, cũng gắp một con tôm nõn cho Nhiếp Tiểu Trúc.

Nhiếp Tiểu Trúc kén ăn.

Thánh Nữ ngồi bên cạnh cậu bé.

Nhân lúc người ta không để ý, cậu câm con tôm nõn bỏ vào bát của Thánh Nữ.

Cậu bé vừa chớp mắt một cái, trong bát lại có thêm ba con tôm n6nl

Nhiếp Tiểu Trúc: "... II"

Tô Tiểu Tiểu khiêm tốn thỉnh giáo: "Phu nhân, ta mới đến, không biết trên đảo điều có gì cần phải chú ý không?"

Tiêu Như Yên thận trọng dịu dàng cười nói: "Thật ra không có, người của đảo Thiên Sơn của bọn ra rất hiếu khách, nam nhân đều rất nhiệt tình anh dũng, nữ nhân đều rất hiền lành dịu dàng...

"Nhiếp Tiểu Trúc! Lấy cái tay bẩn của con rat Có tin lão nương đánh chết con không!"

Nhiếp Tiểu Trúc ăn cơm được một nửa thì chui xuống gầm bàn chơi với chó, còn lấy váy của nàng ấy chùi đít cho chó!

AI

Sao nàng lại sinh ra một đứa con như thế chul

Có thể nhét lại vào bụng rồi uống một bát hồng hoa không!...

Ăn cơm xong, Tô Tiểu Tiểu thoải mái tắm rửa, gội đầu.

Cả người đều thả lỏng không ít.

Sau khi tóc khô, nàng nằm trên chiếc giường mềm mại.

Có chút rã rời, nhưng lại không ngủ được.

Rời xa Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ lâu như vậy, cũng không biết bây giờ ba đứa nhỏ thế nào rồi.
Bình Luận (0)
Comment