Chương 2435: Một Nhà Ấm Áp. 1
Chương 2435: Một Nhà Ấm Áp. 1Chương 2435: Một Nhà Ấm Áp. 1
Bà ta tóm lấy một đệ tử đi ngang qua: "Người ngôi trong kiệu là ai?"
Mình đến cũng không được đãi ngộ như vậy, đi bộ từ cửa chính đến Mẫu Đơn Các, chân đều đi đau nhức!
Đệ tử nói: "Không biết."
Vân Tuyết nhìn hắn ta từ trên xuống dưới: "Ta nhớ ngươi rồi."
Đệ tử không khiêm tốn hay kiêu ngạo mà rời đi.
Trận mưa đột ngột ập đến, làm ướt cây đàn mà Lăng Vân đặt bên cửa sổ.
Hắn ta đóng cửa sổ lại, ôm đàn ngồi xếp bằng trên tấm đệm trước bàn thấp, lấy khăn sạch lau cẩn thận.
"Thiếu cung chủ!"
Linh Âm phấn khích chạy vào.
Lăng Vân liếc nhìn vạt áo của nàng ta.
Nàng ta cúi đầu nhìn xuống, vừa rồi đắc ý quá đà...
Nàng ta vội vàng đá đôi giày trên chân ra phía sau.
Lăng Vân nhàn nhạt nói: "Ngươi đến làm gì? Cuối cùng bà ấy cũng nuôi không nổi nữa, phải trả con về sao?"
Linh Âm cười nói: "Ba vị công tử nhỏ quả thật đã đến."
"Hu Lăng Vân tỏ vẻ ta đã biết.
Linh Âm nói: "Thiếu phu nhân cũng đến rồi!"
Lăng Vân sửng sốt: "Thiếu phu nhân nào?”
Hắn ta đã thành thân đâu.
Nghĩ đến điều gì đó, sắc mặt Lăng Vân trâm xuống: "Ba ấy sắp xếp hôn sự cho ta sao? Ta không muốn, bảo người đó đi!"
Lời vừa dứt.
Ba đứa nhỏ nhảy nhót, vô cùng đắc ý dắt tay mẹ vào nhà.
Lăng Vân nhìn thấy Tô Tiểu Tiểu, cả người đều bối rối.
"Sao ngươi lại ở đây?"
Tiểu Hổ chống nạnh dậm chân: "Nương bắt giới thiệu ở trong!"
Có mẫu thân làm chỗ dựa, tính cách hẹp hòi cũng không giống nhau.
Mặc dù mấy lúc không có mẫu thân, thì tiểu Đậu Đinh vẫn cứ phách lối như thường. Lăng Vân nhìn Tô Tiểu Tiểu, lại nhìn qua gương mặt đầy ý cười của Linh Âm, trong đầu ông một tiếng: "Ngươi nói nàng ấy chính là thiếu phu nhân hả?"
Linh Âm gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu cung chủ, đừng nói là ngay cả đến phu nhân mà người cũng không nhận ra đó chứ?”
Lăng Vân cắn răng, lẩm bẩm nói: "Nàng không phải là phu nhân của ta mà..."
Hiếm thấy Linh Âm có được tâm trạng tốt như vậy: "Thiếu cung chủ, ta không ở đây quấy rầy nữa, các người cứ trò chuyện với nhau trước đi, bây giờ ta phải đi lấy mấy bộ y phục khô ráo cho Thiếu phu nhân với ba vị tiểu công tử!"
Nói xong, nàng ta lại nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Thiếu phu nhân, không biết hôm nay người sẽ tới đây nên không có chuẩn bị y phục từ sớm, tạm thời ta lấy y phục đệ tử của Bạch Hoa cung trước cho người nhé, người thấy sao?"
Tô Tiểu Tiểu khách sáo nói: 'Làm phiên cô nương rồi."
Linh Âm nói: "Thiếu phu nhân cứ gọi ta là Linh Âm là được! Còn vị tỷ tỷ này..."
Hạnh Nhi nói: “Ta tên Hạnh Nhi.”
Linh Âm thân mật nói: "Hạnh Nhi tỷ tỷ, ta cũng lấy quần áo của đệ tử Bách Hoa cung bọn ta cho ngươi luôn nha.”
Hạnh Nhi lúng túng nói: 'A, vâng, đa tạ."
Ngọc Như gọi Hạnh Nhi tỷ tỷ, đúng thật là Ngọc Như nhỏ tuổi hơn Hạnh Nhi.
Nhưng rõ ràng đệ tử tên Linh Âm này lớn hơn Hạnh Nhị, gọi tỷ tỷ hoàn toàn là vì tôn xưng.
Trước mắt đã là tháng tám, thời tiết trên đảo không quá lạnh nhưng cũng không tính là ấm.
Dâm mưa một trận khiến cả người ướt sũng, ít nhiều vẫn cảm thấy có hơi lạnh với khó chịu.
Tô Tiểu Tiểu đã thay y phục bị ướt của ba đứa nhỏ ra trước.
Sau đó lại là cảnh ba nhóc con trần truông chạy khắp phòng.
"A Đại Phủ tới bắt ta ! Bắt tai"
Thật sự Lăng Vân không thể nhìn nổi nữa.
Chẳng mấy chốc Linh Âm đã mang đồ tới.
Tô Tiểu Tiểu và Hạnh Nhi cùng đi qua sương phòng ở bên cạnh thay y phục.
Lăng Vân cho người chuẩn bị mang nước nóng tới, quăng ba tiểu quỷ này vào chậu gỗ nhỏ dành riêng cho mấy nhóc.
"Muốn ở đó cơi"
Tiểu Hổ chỉ vào bàn bên cạnh Lăng Vân.