Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2406 - Chương 2442: Cả Nhà Đoàn Tụ 3

Chương 2442: Cả Nhà Đoàn Tụ 3 Chương 2442: Cả Nhà Đoàn Tụ 3Chương 2442: Cả Nhà Đoàn Tụ 3

Cung chủ nổi giận, khí thế toàn thân bốc lên: "Buông con dâu ta ral"

Vê Đình sửng sốt: "Con, con dâu?”

"Không sai, nàng là con dâu của bản cung chủ đây, ngươi dám động đến một sợi tóc của nàng, bổn cung lột da rút gân ngươi, cho ngươi sống không bằng chết! Kể cả đồng bọn của ngươi...

Cung chủ đánh một chưởng thật mạnh lên nóc nhà.

Mái nhà không sao nhưng Cảnh Dịch lại bị đánh bay.

Tô Tiểu Tiểu nghe thấy tiếng rên rỉ quen thuộc.

Là Cảnh Dịch.

Tô Tiểu Tiểu khiếp sợ không thôi.

Nàng không chỉ sợ hãi khi Cảnh Dịch đến đây mà còn sợ công lực cung chủ tiện tay thể hiện!

Đây là thực lực của cung chủ Bách Hoa Cung sao?

Quá mạnh!

Trọng điểm của Vệ Đình không nằm ở võ công của đối phương.

Hắn quay đầu lại, nhìn Tô Tiểu Tiểu với vẻ là lạ roi nhỏ giọng: "Nàng nhận một người mẹ cho ta?

Tô Tiểu Tiểu bị mạch não kỳ lạ của hắn làm cho ngây ngẩn.

Cung chủ tung người, đánh một chưởng về phía Vệ Đình.

Vệ Đình ném binh khí xuống, cúi đầu hành lễ: "Nương!"

Cung chủ: "... !!I"

Nhiếp gia.

Sau khi trở về, Tiêu Như Yên lập tức đến sân viện mẹ chồng.

Nhiếp Kim Phượng đang giã thuốc.

Chim phượng hoàng trưởng thành hiếu chiến, bị thương là chuyện thường, loại thuốc trị đau này chuẩn bị cho chúng.

Nhiếp Tiểu Trúc ngồi xổm bên cạnh chơi đùa với con chó nhỏ của mình.

"Nương!"

Tiêu Như Yên sốt ruột lao vào, ngồi cạnh Nhiếp Kim Phượng, kéo cánh tay bà ta làm nũng: "Nương, một ngày không gặp, con nhớ nương chết mất."

Nhiếp Kim Phượng mặt không đổi sắc: "Có gì mau nói đi!" Nhiếp Tiểu Trúc nhìn hai người.

Tiêu Như Yên nghiêm mặt: "Chơi đồ chơi của con đi!"

Nhiếp Tiểu Trúc tiếp tục trêu đùa chó con.

Chó do Nhiếp Kim Phượng nuôi đương nhiên có tính tình dịu hiên, không cắn người, trên người lẫn bụng đều sạch sẽ, sẽ không để cho tôn tử bảo bối của bà ta gặp bất kỳ nguy hiểm nào.

Tiêu Như Yên cười: "Nương, có phải chúng ta có chút giao tình với Bách Hoa Cung không?”

Nhiếp Kim Phượng: "Không có."

Tiêu Như Yên: "Sao lại không có? Chúng ta qua lại với Bách Hoa Cung mấy năm rồi mà."

Nhiếp Kim Phượng nói: "Bọn họ muốn hạt giống hoa phượng hoàng, ta muốn trứng chim phượng hoàng, đây không phải giao tình mà là giao dịch."

Tiêu Như Yên nói ngay: "Giao qua giao lại không phải là có giao tình rồi sao?"

Nhiếp Kim Phượng rút cánh tay bị nàng ta kéo về, tiếp tục giã thuốc: "Ret cuộc thì con muốn nói gì?"

Tiêu Như Yên cười híp mắt nói: "Nương đến Bách Hoa Cung hỏi thăm tin tức giúp con đi."

Nhiếp Kim Phượng hừ một tiếng: "Nha đầu kia bảo con tới đây?"

Tiêu Như Yên nói: "Nàng ấy không bảo con tới đây, bản thân nàng ấy không đi, cứ nhất quyết muốn ở bên ngoài đợi thêm chút, bảo con về trước đi, lát nữa tạnh mưa rồi nàng ấy sẽ vê. Không phải con đang lo lắng cho nàng ấy sao?"

Nhiếp Kim Phượng thản nhiên nói: "Nàng ấy không cần con lo lắng."

Tiêu Như Yên vẫn sốt ruột nói: "Nàng ấy không dẫn Trình Tâm qua lại còn tay trói gà không chặt, lỡ như bị Bách Hoa Cung coi là thích khách bắt lại...'

Nhiếp Kim Phượng nói trúng tim đen: "Khô Lỗi của nàng ấy là do Bách Hoa Cung luyện ra, quan hệ của nàng ấy với Bách Hoa Cung không đơn giản đâu."

Tiêu Như Yên sửng sốt: "Thế ạ?"

Nhiếp Kim Phượng thong dong nói: "Ta khuyên con không cần lo cho nàng ấy. Còn có nha đầu kia có quá nhiều bí mật, tốt nhất là con cách xa nàng ấy ra chút."

Tiêu Như Yên thấy không thể thuyết phục mẹ chồng nên ra sức dùng mắt ra hiệu cho Nhiếp Tiểu Trúc.

Đáng tiếc Nhiếp Tiểu Trúc chỉ lo chơi với cún con, hoàn toàn không tiếp nhận được tín hiệu của mẫu thân đại nhân.

Tiêu Như Yên tức đến nghiến răng, chỉ có thể ra ngoài trước.
Bình Luận (0)
Comment