Chương 2446: Mẫu Tử 2
Chương 2446: Mẫu Tử 2Chương 2446: Mẫu Tử 2
Cảnh Dịch nhìn ve phía Vệ Đình, vui sướng khi người gặp họa mà nói: "Ha, tức phụ và nhi tử của ngươi thành của người khác kìa."
Vệ Đình: Nghịch tử, vi phụ mới vừa cứu ngươi đói
Cung chủ chỉ cần nhìn mặt Vệ Đình là biết tiểu tử thúi và Tô Tiểu Tiểu không nói dối.
Ba đứa nhỏ trông rất giống hắn, vừa nhìn đã biết là họ có quan hệ huyết thống.
Cung chủ nói: "Là ta hiểu lầm, xin lỗi vì đã mang Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ đến đảo Thiên Sơn.
Đối phương kiêu ngạo, nhưng cũng là người biết phân rõ phải trái.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Cung chủ và Lăng Vân... Thiếu cung chủ đã chăm sóc Đại Hổ, Nhị Hổ, Tiểu Hổ rất tốt."
Cung chủ tâm như tro tàn mà đáp: "Ngươi vẫn nên kêu hắn là Lăng Vân đi, ta coi như không có đứa con trai này.'
Lăng Vân: ”...'
Cung chủ nói: "Các ngươi còn chưa ăn cơm đúng không, Linh Âm, đồ ăn trong bếp đã chuẩn bị xong chưa?”
Linh Âm trả lời: "Đồ ăn đã chuẩn bị tốt, có thể mang ra phục vụ."
Cung chủ cao lãnh mà nói: "Ngươi mang Vệ công tử và Vệ phu nhân, Cảnh công tử qua đó trước đi...
Trái tim bà ấy đang nhỏ máu.
Con dâu không có...
U hu hu.
Linh Âm cười, nói: "Vệ công tử, Vệ phu nhân, Cảnh công tử, phòng ăn ở cách vách, chúng ta đến đó trước đi."
Đám người rời đi.
Nhìn căn phòng đột nhiên trống rỗng, cung chủ cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Lúc này, Tiểu Hổ đang chơi "tiểu kê" trong sân chợt hát một câu đầy thê lương:
"Gió Bắc thổi - bông tuyết bay - bông tuyết bay - bay -"
Cung chủ càng muốn khóc.
Ô, hài tử vừa đến tay cũng không có...
Không phải một, hai đứa mà là bốn đứal
Bốn đứa đó, tin được không?! Lăng Vân thở dài: "Nếu ngài luyến tiếc thì nhận Vệ Đình làm nhi tử đi."
Cung chủ tức giận đến nỗi đứng lên, hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn hắn ta một cái: "Nhi tử muốn nhận là nhận à? Ta là cung chủ Bách Hoa Cung, không phải bình dân áo vải ngoài đường! Con nghĩ ta là ai! Có thể liều lĩnh vậy sao?!"
Lăng Vân nâng chén trà lên: "Con chỉ thuận miệng nói thôi, ngài không nhận thì không nhận."
Cung chủ hừ lạnh, tức giận mở cửa tủ, ôm một hộp vàng nặng trĩu đi ra ngoài:
"Nhi tử! Lễ gặp mặt đây ——"
Lăng Vân sặc trà luôn!
Cha mẹ và Cảnh Dịch thúc thúc đều tới, ba đứa nhỏ lại biến thành ba nhân vật phản diện sắp nổi điên.
Chẳng mấy khi Vệ Đình nổi lên tấm lòng từ phụ, nói với Tiểu Hổ: "Tới đây, để cha ôm con một cái nào."
Tiểu Hổ bước đến, bị bắt buôn bán một giây.
Sau đó, cậu bé lập tức tuột ra khỏi lòng Vệ Đình, vươn bàn tay nhỏ nhắn ra, vẻ mặt nghiêm túc mà từ chối:
"Ôm xong rồi!"
Vệ Đình: "..."
Có ba cung điện lớn trong Bách Hoa Cung, Lăng Tiêu Cung của Vân Sương, Thanh Vân Cung của Lăng Vân và Phi Vân Cung ở giữa hai cung điện.
Phi Vân Cung là nơi ba tỷ muội sinh sống những năm đầu, sau khi Vân Tịch qua đời, Vân Sương mang theo Lăng Vân sống ở đó vài năm.
Sau đó, theo yêu câu của các trưởng lão, mới chuyển đến Lăng Tiêu Cung của cung chủ.
Lăng Vân ngừng sống với bà ấy khi hắn đủ mười hai tuổi và chuyển đến Thanh Vân Cung ở phía đông.
"Các con ở Phi Vân Cung, ở gần ta cùng Lăng Vân."
Rất tốt, bà ấy còn gọi Lăng Vân.
Đừng hỏi, hỏi chính là có mục đích thôi.
Vệ Đình ngoan ngoãn nói: "Mọi chuyện đều theo sự sắp xếp của cung chủ al
Cung chủ trịnh trọng nói: "Còn gọi ta là cung chủ?”
Vệ Đình chắp tay cúi đầu: "Mẫu thân!"
Khóe miệng Lăng Vân khe giật giật.
Nghe có vẻ mượt mà quá.
Một người thực sự dám nhận ra và người kia dám gọi. Hắn muốn xem hắn giải thích thế nào với đại tướng quân Vệ Tư sau khi ông ấy đến đảo.