Chương 2462: Chẳng Lẽ Là Thổ Hào 3
Chương 2462: Chẳng Lẽ Là Thổ Hào 3Chương 2462: Chẳng Lẽ Là Thổ Hào 3
Lăng Vân và Lục Ngạo Thiên nhìn theo hướng hắn chỉ.
"Cái nào?” Lăng Vân nói.
"Lên xe ngựa rồi." Vệ Đình nói.
"Xe ngựa đỉnh ngọc kia à?" Lăng Vân hỏi.
Vệ Đình gật đầu: "Đúng vậy."
Hắn đang muốn tiến lên thì bị Lục Ngạo Thiên và Lăng Vân cùng lúc tóm lấy.
Vệ Đình nhìn hai người một cách kỳ lạ.
Lăng Vân bình tĩnh rút tay lại.
Lục Ngạo Thiên kinh hãi nói: "Ngươi điên rồi sao? Ngươi đã nhận một đệ tử của Bách Hoa Cung làm đại ca của ngươi, vậy mà còn dám khiêu khích người của Thiên Ngọc Đường?"
Vệ Đình khó hiểu: "Thiên Ngọc Đường thì làm sao chứ?"
Lục Ngạo Thiên thở dài: "Trời ơi, Thiên Ngọc Đường và Bách Hoa Cung không hợp nhau, đánh nhau nhiều năm rồi. Thủ lĩnh của Thiên Ngọc Đường là ca ca ruột của Như phu nhân, thành chủ rất quan tâm hắn. Sở dĩ vừa rồi bọn ta ngăn cản người không nên đi qua là vì xe ngựa đó thuộc về thủ lĩnh của Thiên Ngọc Đường, hắn ta đang ở trong xe ngựa, ngươi không đánh lại hắn được đâu. Ngay cả chủ nhân của Bách Hoa Cung cũng bất phân thắng bại với hắn!"
"Đường chủ đi thong thả, phu nhân đi thong thả, lần sau lại tới nhé!"
"Ta biết rồi."
Đáp lại chủ cửa hàng là một giọng của một người phụ nữ trung niên.
Lục Ngao Thiên nói: "Đó là thê tử của đường chủ Thiên Ngọc Đường, bà ấy đã hơn bốn mươi tuổi, là biểu muội của đường chủ."
Vệ Đình cau mày nhìn xe ngựa càng ngày càng xa.
Nhiếp gia.
"Nha đầu, tâm dẫn không dễ giải như vậy đâu."
Nhiếp Kim Phụng nói.
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt: "Cho nên người đồng ý giải rồi sao?"
Nhiếp Kim Phụng không nói gì.
Tô Tiểu Tiểu chân thành nhìn Nhiếp bà bà: "Nếu người không đồng ý, ta lại dụ dỗ người nhé?"
Nhiếp Kim Phụng: “...
Nhiếp Kim Phụng chậm rãi nói: "Ngươi nên hiểu rằng tâm dẫn bị minh chủ của Liên Minh sát thủ gieo, một khi ta đã giải quyết vấn đề tâm dẫn cho ca ca ngươi thì ta sẽ là địch của toàn bộ Liên minh sát thủ."
Tô Tiểu Tiểu: "Tướng công ta là đồ đệ mới của Cừu lão. Cừu lão rất thích những thứ nhỏ nhặt ta làm. Nếu người có thể giúp ca ca ta giải quyết vấn đề tâm dẫn, ta sẽ dụ Cừu lão đến cho người."
Nhiếp Kim Phụng nói: "Ngươi có biết ta muốn giết hắn không?”
Tô Tiểu Tiểu đưa ra một con dao mổ, lấy ra một cái bình thuốc độc đường ruột, nghĩ tới nghĩ lui, nàng lại bổ sung thêm một ống thuốc mê.
Nàng yếu ớt hỏi: "Những thứ này đã đủ chưa?"
Nhiếp Kim Phụng: "..."
Nhiếp Kim Phụng quay đầu nhìn vào màn đêm vô tận: "Hắn sẽ không bị lừa, cả đời hắn sẽ không bao giờ quay lại đảo Thiên Sơn nữa, sẽ không xuất hiện ở trước mặt ta."
Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Nếu như Cừu tiền bối xuất hiện thì thế nào?"
Nhiếp Kim Phụng nghiêm túc nói: "Vậy ta sẽ giải tâm dẫn cho ca ca ngươi."
Tâm trạng Tô Tiểu Tiểu vui vẻ rời khỏi sân Nhiếp Kim Phụng.
Hạnh Nhi vẫn luôn canh cửa đi theo nàng: "Tiểu thư, người vui vẻ như vậy sao?"
Tô Tiểu Tiểu cười nói: "Bà bà đồng ý sẽ giải tâm dẫn mà La Sát gieo, đương nhiên là ta vui vẻ."
Hạnh Nhi gãi đầu nói: "Tuy là người nói như vậy, nhưng người phản bội Cừu tiền bối như vậy có gây chết người không?"
Nàng ta nghe được mọi chuyện bên ngoài.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Sau nhiều ngày được tiểu thư nhà ngươi là ta quan sát, Nhiếp bà bà không phải là người xấu, và Cừu tiền bối cũng không phải là người xấu."
Hạnh Nhi càng bối rối hơn: "Vậy tại sao Nhiếp bà bà lại muốn giết Cừu tiền bối? À? Nô tỳ đã biết, giữa bọn họ chắc có hiểu lâm!"
Tô Tiểu Tiểu khoanh tay: "Mac dù không biết là hiểu lâm hay là thật sự thù hận sâu nặng, nhưng có điều chắc chắn là Nhiếp bà bà sẽ không giết người vô tội. Để cởi chuông thì phải tìm người buộc chuông, hãy đợi Cừu tiền bối đến giải quyết mọi mối hận thù."